Chương 11: Cậu đang theo đuổi cô ấy à?

Sau cơn mưa lớn, không khí ngột ngạt trước đó đã bị cuốn trôi.

Diêu Nhiễm mở cửa sổ xe, để gió thổi vào mặt rồi lặng lẽ ngồi trong xe một lúc. Nàng thấy chán nản và chạm vào chú chó khắc bằng gỗ trong tay, đó là một điểm sáng trong hoàn cảnh tồi tệ.

Trong hai ngày vừa rồi nhiệt độ hạ thấp, bây giờ đã dần ấm lên.

Tan làm, Diêu Nhiễm ghé qua Thời Gian. Sắp cuối tháng, trong quán sẽ có rất nhiều việc cần giải quyết nên nàng giúp Nguyễn Hãn chia sẻ gánh nặng.

Nguyễn Hãn tức giận nói: "Tên khốn kiếp đó còn dám tới quấy rối cậu? Hắn không biết giữ gìn nhân phẩm à? Thể diện cũng dám vứt luôn sao? Do cậu cứ ngăn cản, lần sau tôi mà gặp sẽ đánh hắn một trận!"

Diêu Nhiễm không đề cập đến chuyện này với Nguyễn Hãn, cô biết được sau khi vô tình xem một đoạn video ăn dưa (hóng chuyện) do một người nào đó trong nhóm bạn đăng lên. Cô đã rất tức giận khi xem nó.

"Hắn ta ở bên ngoài đã âu yếm với một người phụ nữ khác, sau đó lại giả vờ thanh tao trước mặt cậu. Đây chẳng phải ngoại tình sao? Nếu không phải hắn vô sỉ, lừa dối để dụ dỗ cậu, cậu có cưới hắn ta không? Một trái dưa chuột thối, đã không khống chế được th@n dưới của mình, lại còn suốt ngày vờ vịt."

Nguyễn Hãn là một người nóng nảy, không thể kiềm chế được sự tức giận của mình. Ngược lại, Diêu Nhiễm trông có vẻ quá bình tĩnh, nàng đang lật xem báo cáo tài chính trên tay.

"Không được," Nguyễn Hãn càng nghĩ càng tức giận hơn, "Tôi phải gọi điện chửi hắn."

"Nguyễn Hãn, không sao đâu." Diêu Nhiễm kịp thời ngăn cô lại, "Đừng nhắc đến những chuyện này nữa."

"Cậu không bức xúc sao?" Từ tận đáy lòng, Nguyễn Hãn rất ngưỡng mộ Diêu Nhiễm, làm thế nào mà nàng luôn giữ được bình tĩnh. Sự ổn định về mặt cảm xúc chắc chắn là một điều tốt nhưng nếu kìm nén quá lâu sẽ dễ nảy sinh vấn đề.

Diêu Nhiễm thản nhiên nói: "Mọi chuyện đã kết thúc rồi."

"Diêu tiểu thư, cậu có thể quy y cửa Phật, cậu thật sự không có chút d*c vọng nào." Nguyễn Hãn tức giận cười nói, "Thôi bỏ đi, đừng nhắc tới chuyện xấu kia nữa."

Diêu Nhiễm tiếp tục cúi đầu và tập trung vào công việc của mình.

Nói đến việc quy y cửa Phật, Nguyễn Hãn liền đổi chủ đề: "Tháng này khi nào thì cậu có ngày nghỉ? Chúng ta đi Thanh Phong Tự đi."

"Sao đột nhiên lại muốn đi Thanh Phong Tự?"

"Dạo này xui xẻo quá. Đi xin một lá bùa may mắn cho cậu." Nguyễn Hãn lại thở dài, "Nghe nói đến đó cầu duyên rất linh, chỉ cần thành tâm cầu nguyện thì có thể kết hôn trong vòng một năm.

Nửa sau của lời nói mới là điểm mấu chốt. Diêu Nhiễm mỉm cười và nói: "Được."

Bản thân nàng cũng không tin vào điều này, nhưng phong cảnh ở Thanh Phong Tự rất đẹp và không khí trong lành. Ngoài công việc bận rộn, nàng thích đi du lịch vào thời gian rảnh rỗi, đi dạo xung quanh, thỉnh thoảng đi cùng bạn bè nhưng phần lớn thời gian là đi một mình.

Sau khi Diêu Nhiễm làm việc xong, nàng nhớ ra mình gửi quần áo ở tiệm giặt khô và quên lấy về. Nàng lại lái xe đến tiệm giặt khô.

Sau khi lấy quần áo, nàng lái xe đến khu Xuân Phong. Nàng luôn đi qua con phố này khi tan làm về, có thể xem là một địa điểm quen thuộc.

Lại một ngày bận rộn và mệt mỏi.

Mười phút sau, Diêu Nhiễm đậu xe bên đường, nàng cầm túi giấy trên tay bước xuống xe, ngẩng đầu nhìn, ánh mắt dán chặt vào hàng cây xanh bên đường.

Bên ngoài studio, Khương Niệm cúi xuống chó hoang ăn. Đôi mắt mở to, cô đang mỉm cười, mấy chú chó đang vây quanh cô, vô cùng trìu mến.

Hôm nay cô mặc một chiếc áo phông ngắn và quần yếm, đơn giản và giản dị. Diêu Nhiễm thoạt nhìn không thể nhận ra, cô trông giống như một nữ sinh đại học vừa tốt nghiệp. Sự tương phản với hình ảnh cô gái trong quán bar thực sự quá lớn.

Lúc này gió nổi lên, lá cây hai bên xào xạc, khiến mái tóc tung bay. Diêu Nhiễm nhìn khung cảnh dưới gốc cây và chợt ngửi thấy hơi thở của mùa hè.

Khương Niệm đưa tay về phía đám chó con, nói: "Thôi nha, hôm khác quay lại."

Mấy chú chó dường như đã hiểu, vẫy đuôi và ậm ừ những tiếng "ẳng ừm" và hành động như những đứa trẻ.

"Ẳng ẳng" Khương Niệm bắt chước âm thanh làm nũng của bọn chúng, sau đó cười nói: "Nào, làm nũng cũng không có tác dụng đâu."

Nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ của cô, Diêu Nhiễm vô thức nhếch môi lên, sự mệt mỏi cũng biến mất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!