Chương 5: (Vô Đề)

Khi tôi trở về nước, sức nóng giữa tôi và Phó Tùy đã sớm lụi tàn.

Dự án mới của công ty, dù có nguồn vốn từ dòng sản phẩm thời trang rót vào, nhưng dưới sự chèn ép của Phó thị, vẫn có một số nhà đầu tư không muốn đắc tội với họ rút vốn, khiến tình hình tài chính gặp không ít áp lực.

Khi tôi đang xem tài liệu mới mà thám tử tư vừa gửi đến, cân nhắc bước đi tiếp theo thì Giang Thư Nguyệt lại tự tìm đến.

"Có muốn xem xét việc kết thông gia với nhà họ Giang không?" Cô ấymở lời thẳng thắn.

Tôi ngạc nhiên, hỏi lại: Với cô sao?

khụ khụ.

Cô ấy cứng đơ tay cầm chén trà, dùng khuỷu tay đẩy nhẹ người thanh niên ngồi bên cạnh mình,

"Nói đi, ở nhà không phải cậu rất giỏi sao?"

Người thanh niên bên cạnh cô ấy lập tức đỏ ửng vành tai.

Cậu ta ngẩng đầu lên, rất nghiêm túc đặt chén trà xuống, ngồi thẳng lưng, đối diện với tôi, nói:

"Đàn chị, tôi là Giang Kỳ Bạch. Mong rằng đàn chị có thể liên hôn với tôi."

Nói xong, khuôn mặt trắng bệch của cậu ta đã đỏ như vỏ tôm chín.

Giang Thư Nguyệt liếc nhìn anh ta, lộ ra biểu cảm chê bai, nhưng vẫn hỏi tôi:

"Thế nào? Hai nhà chúng ta liên hôn, số vốn mà cô thiếu, nhà họ Giang chúng tôi sẽ đầu tư. Xem như sính lễ mà người chị này chuẩn bị cho em trai."

Sính lễ?

Tôi nhìn Giang Kỳ Bạch một chút, tìm lý do để trợ lý dẫn cậu ta ra ngoài trước, sau đó mới hỏi Giang Thư Nguyệt:

Cô nghiêm túc chứ?

Lúc này Giang Thư Nguyệt mới nghiêm mặt nói:

"Hồi đó, vì muốn nâng đứa con riêng lên vị trí cao, bố tôi suýt chút nữa ép tôi gả cho một lão già. Khi ấy chính cô, không màng thù hằn trước đây, đã giúp tôi. Tôi vốn nợ cô một ân tình."

"Vậy em trai cô thì sao?"

Nó thích cô. Giang Thư Nguyệt nhún vai,

"Từ khi cô dẫn nó cứu tôi ra khỏi đó, nó đã thích cô rồi."

"Mấy năm nay, không chỉ thường xuyên âm thầm theo dõi mọi động thái của cô, mà còn đặc biệt thi đỗ trường đại học mà cô từng học."

"Dù tôi cũng thấy hành vi này có hơi biến thái, nhưng dù sao cũng là em ruột, làm chị thì phải giúp một chút."

Lúc này tôi mới nhớ lại, lần đầu gặp Giang Kỳ Bạch, cậu ta mặc đồng phục học sinh.

"Tôi nhớ lúc đó cậu ấy vẫn chỉ là một học sinh trung học, tính tuổi thì giờ vẫn còn đang đi học à?" Tôi hỏi.

"Năm nay vừa tốt nghiệp thạc sĩ."

Giang Thư Nguyệt đáp,

"Yên tâm, đã đủ tuổi kết hôn hợp pháp rồi."

Tôi: ...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!