Chương 2: (Vô Đề)

"Năm đó, cha tôi dùng tiền của nhà họ Thương để nuôi mẹ con cô ta bên ngoài. Thẩm Trân Trân từ lúc sinh ra, từng đồng cô ta tiêu đều là tài sản của tôi."

"Mọi thứ cô ta có, đều là trộm từ nhà họ Thương, đều nhuốm m.á. u của tôi và mẹ tôi! Tôi nợ cô ta cái gì?"

Thương Ninh!

Phó Tùy gằn giọng cắt ngang, không còn giữ được vẻ điềm tĩnh thường ngày:

"Trân Trân đã c.h.ế. t rồi! Cô thật sự không có chút áy náy nào sao? Cô còn trái tim không?"

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: Dung Dăng Dung Dẻ để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

"Tôi chưa bao giờ bắt cô ta phải chết," tôi không chút biểu cảm, đáp trả.

"Nếu không phải vì cô không chịu buông tha dì Triệu, cô ấy làm sao phải tự tử?"

Phó Tùy đỏ bừng mắt, lớn tiếng chất vấn tôi.

Tôi sững sờ.

Thì ra là vậy. Thì ra anh luôn đổ cái c.h.ế. t của Thẩm Trân Trân lên đầu tôi.

3

Thẩm Trân Trân luôn yêu Phó Tùy, dù chưa từng nhận được bất kỳ hồi đáp nào từ anh.

Năm đó, chú hai của Phó Tùy bị anh dồn vào đường cùng, quyết định lái xe lao vào anh để cả hai cùng chết.

Trong khoảnh khắc sinh tử, chính Thẩm Trân Trân đã lao đến, đẩy Phó Tùy ra.

Còn bản thân cô thì bị xe tông nặng, phải cưa chân để giữ mạng sống.

Ngay trước ca phẫu thuật, cô lại được chẩn đoán mắc ung thư phổi giai đoạn cuối.

Lúc đó, cha tôi đã bị tôi tống vào tù.

Mẹ ruột của Thẩm Trân Trân, Triệu Huệ, cũng bị tôi đưa vào trại tâm thần – chính nơi năm xưa họ đã nhốt mẹ tôi.

Thẩm Trân Trân cầu xin Phó Tùy dẫn cô đến gặp tôi, hy vọng tôi có thể nể tình cô sắp c.h.ế. t mà tha cho mẹ cô.

Tôi đã từ chối.

Ngày hôm sau, Thẩm Trân Trân tự sát.

Cô để lại di thư, nói rằng hy vọng có thể dùng mạng sống của mình để chuộc tội thay mẹ.

Tôi lặng lẽ nhìn gương mặt của Phó Tùy.

Không còn thấy bóng dáng chàng trai từng đồng hành với tôi.

Tôi chỉ nhận ra ánh mắt anh nhìn tôi lúc này giống hệt ánh mắt anh nhìn tôi khi ôm t.h. i t.h. ể của Thẩm Trân Trân.

Lúc đó tôi mới hiểu, thì ra anh đã bắt đầu hận tôi từ ngày đó.

Ngay giây phút này, tâm trạng tôi bỗng trở nên tĩnh lặng lạ thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!