Chương 50: (Vô Đề)

Đinh Duyệt Nghiên nói lời xin lỗi Khúc Thanh Trúc, Khúc Thanh Trúc ra khỏi văn phòng.

Trong văn phòng chỉ còn lại hai người, Lục Kiều Vi nhìn nàng ta nói: "Kỳ thực cô không cần đuổi Khúc tổng ra ngoài, cô ấy đều biết chuyện của tôi, quyền lực của cô ấy hơn tôi nhiều."

"Tôi chỉ cảm thấy chuyện này là riêng tư nên muốn nói chuyện với chị.

"Đinh Duyệt Nghiên mím môi, bộ dáng đáng thương ngẩng đầu lên nhìn Lục Kiều Vi, trong mắt rưng rưng nước mắt. Lục Kiều Vi im lặng không nói, cho đến khi Đinh Duyệt Nghiên rơi nước mắt, nàng lấy khăn giấy ra đưa cho nàng ta,"Lau đi, đừng ra ngoài nói nơi nơi là tôi khi dễ cô, tôi ghét nhất những người không biết xấu hổ như vậy."

"Ý tôi không phải vậy."

Đinh Duyệt Nghiên nghẹn ngào nói: "Vi Vi tỷ, tôi biết gần đây chị đang điều tra chuyện trưởng phòng Lạc, muốn tìm ra người kia là ai.

"Nàng ta cúi đầu nói:"Đúng vậy, người kia là tôi.

"Lục Kiều Vi có chút kinh ngạc, không nghĩ tới nàng ta lại tự khai ra. Rất nhanh, Đinh Duyệt Nghiên ngẩng đầu, mắt đỏ bừng nói:"Lúc đó là tôi bị trưởng phòng Lạc lừa, tôi không biết anh ta đã có bạn gái, lúc ấy tôi mới chuyển đến làm thực tập sinh, anh ta rất tốt với tôi, tôi tưởng anh ta độc thân nên mới ở bên anh ta.

"Lục Kiều Vi chậc một tiếng, ánh mắt khi nhìn nàng ta trở nên đồng cảm hơn, Đinh Duyệt Nghiên tiếp tục:"Sau này tôi mới biết anh ta là bạn trai của chị, khi anh ta còn chân đứng hai thuyền, tôi liền nói chia tay với anh ta, nhưng anh ta vẫn luôn quấy rầy tôi, tôi rất sợ, xin lỗi chị.

"Nước mắt rơi xuống như hạt châu, Lục Kiều Vi cảm thấy tiếc cho máy lọc nước của công ty, này là uống bao nhiêu nước rồi a. Giọng nàng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều:"Vậy cô đã đi khám sức khỏe chưa?

"Đinh Duyệt Nghiên lắc đầu,"Tôi sẽ đi, cảm ơn Vi Vi tỷ quan tâm.Lục Kiều Vi nói:Vậy cô phải làm thêm vài xét nghiệm nữa, đến khoa tai mũi họng kiểm tra xem, tôi thấy tai cùng mắt của cô đều không hoạt động tốt lắm.

"Đinh Duyệt Nghiên sửng sốt, giọng điệu của Lục Kiều Vi nghe có vẻ ôn nhu dịu dàng, nhưng trong lời nói lại có một cỗ sắc bén, tựa như đang giễu cợt mình. Lục Kiều Vi nói:"Khi tôi vào công ty, mọi người đều biết tôi là bạn gái của Lạc Nhất Ngôn, người trong phòng tài chính khi nhìn thấy tôi đều gọi tôi là chị dâu, thế mà cô không biết sao?

Có phải nơi nào có vấn đề hay không?

"Đinh Duyệt Nghiên hít sâu một hơi nói:"Trưởng phòng Lạc vẫn luôn gạt tôi, dùng lời lẽ ngọt ngào mê hoặc tôi, còn nói xấu chị rất nhiều, nói chị không dịu dàng, thích mắng người, làm việc đều ..."

"Được rồi, tôi hiểu rồi."

Lục Kiều Vi mờ mịt hiểu ra,

"Cũng đúng, Lạc Nhất Ngôn rất giỏi lừa gạt kẻ ngốc, bình thường chỉ có người thông minh như tôi mới có thể nhìn thấu. Aiz, vậy hôm nay cô đến tìm tôi là muốn làm gì?"

Trong lòng Đinh Duyệt Nghiên nghẹn khí, nói: "Tôi chỉ muốn giải thích thôi, tôi không muốn chị hiểu lầm, Vi Vi tỷ, bây giờ chị là thần tượng của tôi."

"Đừng nói vậy, tôi không chịu nổi."

Lục Kiều Vi xua tay nói:

"Bất quá hôm nay cô đến tìm tôi, nói thật, tôi đều cảm thấy cô cố ý thông đồng với Lạc Nhất Ngôn. Vì cái gì, vì vẻ ngoài của Lạc Nhất Ngôn chính là loại mà tiểu nữ sinh các cô thích, anh ta lại là trưởng phòng, có thể được hưởng lợi khi làm việc với anh ta, trở thành nhân viên chính thức cũng không mệt."

"Nếu anh ta có bạn gái thì thế nào? Kết hôn còn có thể ly hôn, ly hôn còn có thể chia một nửa tài sản. Đến lúc đó nhà xe đều có, trực tiếp đá vợ cũ đi liền sẽ có lời, phải không?"

Đinh Duyệt Nghiên đang muốn giải thích, nhưng Lục Kiều Vi lại giơ tay ngắt lời, nói: "Đừng, tôi không nói cô, tôi chỉ nói những tiểu tam vẫn đang phá hoại gia đình người khác cơ, tâm cơ rất sâu, đúng là tiểu tam không biết xấu hổ đáng chết.

"Mắng xong, nàng hỏi Đinh Duyệt Nghiên:"Cô cảm thấy tôi nói có đúng không?"

"Vâng..." Đinh Duyệt Nghiên mỉm cười, vẻ mặt có chút cứng đờ, "Vi Vi tỷ, chị có thể hiểu là tốt rồi, tôi đến đây chỉ để làm rõ ràng hiểu lầm thôi, còn có..

"Nàng ta ngẩng đầu quan sát vẻ mặt của Lục Kiều Vi rồi nói:"Còn có, về sau chị có chuyện gì đều có thể tìm tôi hỗ trợ, ví dụ như sắp xếp danh sách khách hàng.

"Lục Kiều Vi im lặng nhìn nàng ta, chắp ngón tay lại. Bi thương trên mặt Đinh Duyệt Nghiên tan biến, lá gan lớn không ít, nói:"Danh sách khách hàng rất quan trọng phải không?

Sắp đến Tết rồi, mất đi khách hàng chắc chắn là một tổn thất lớn đối với công ty, tôi là thực tập sinh, cũng chỉ có thể giúp chị trong khả năng cho phép thôi."

"Trở về liền không cần."

Lục Kiều Vi nói: "Khó trách trước đây cô làm việc nhanh nhẹn như vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!