Chương 3: (Vô Đề)

Tâm tình của Lục Kiều Vi rất phức tạp.

Hôm qua nàng ra khỏi nhà Văn Cẩn Ngôn thì trời đã tối, quần lót cũng cùng màu nên khó tránh khỏi chuyện mặc nhầm.

Nàng ấn giữa lông mày, còn chưa kịp trả lời tin nhắn chứ đừng nói đến việc trở về thay, điện thoại của nàng vang lên vài tiếng, nhắc nhở nàng đã đến giờ vào công ty.

Lục Kiều Vi bước lên quẹt thẻ, đẩy cửa văn phòng ra, nhìn thấy một nhóm đồng nghiệp đang thảo luận, khi nhìn thấy nàng liền nhanh chóng giải tán.

Lục Kiều Vi không có thời gian làm khó, nàng đến pháp vụ để lấy hợp đồng rồi gọi cho đối tác để quyết định thời gian ký hợp đồng.

Đối tác nghe được lời nói của nàng liền sửng sốt, nói:

"Không phải công ty của cô nói cô xin nghỉ kết hôn, giao công việc cho đồng nghiệp khác sao? Hôm qua tôi đã cử người đến thương lượng rồi."

Lục Kiều Vi ngơ ngẩn, bỗng nhiên nhớ đến vừa rồi mấy đồng nghiệp đang nói đến chuyện gì, còn nhóm công việc bị oanh tạc ngày hôm qua, nàng lập tức nhớ tới chuyện gì đang xảy ra.

Nàng cố gắng duy trì nụ cười, nhẹ nhàng nói: "Vậy ngài đã ký hợp đồng chưa? Bên tôi chuẩn bị xong liền cho ngài ký.

"Đối tác bên kia nói đã ký rồi, còn nói đồng nghiệp mới họ Trịnh. Lục Kiều Vi sắp nổ tung. Hợp đồng mà nàng theo đuổi hai tháng đã mất, sáng hôm qua còn bị ban giám đốc dắt đi lòng vòng, kêu nàng sửa lại bản thảo và thay đổi quy định trong hợp đồng. Lục Kiều Vi ném hợp đồng lên bàn. Một nhóm người đang bàn tán sau lưng bị nàng làm cho hoảng sợ, ngẩng đầu lên nhìn nàng, không cẩn thận đầu trán chạm vào nhau."Chỉ là một cái hợp đồng mà thôi, có cần tức giận như vậy không?" Một nữ đồng nghiệp bất mãn nói.

"Thế nào, Nhiếp Viễn Vân cô hôm nay lo tôi không bị chó cắn sao?" Lục Kiều Vi đặt túi lên bàn, "Thích làm đàn bà ba hoa thế à?

"Nhiếp Viễn Vân giật giật khóe môi, không dám trả lời, cho dù Lục Kiều Vi bị nhằm vào thì hổ cũng vẫn là hổ. Chỉ có nữ nhân ngồi góc đối diện ngẩng đầu cười nói:"Bọn họ đang nói chuyện trong nhóm công việc ngày hôm qua, Kiều Vi, hôm qua cô không đọc tin nhắn trong nhóm sao?

"Lục Kiều Vi vừa mới nghe ở cửa, cơ bản biết là chuyện gì, Trịnh Tâm Ngữ không những đoạt lấy hợp đồng của nàng mà còn nói nhảm trong nhóm. Trong lòng nàng rất khó chịu,"Đều là hồ ly tinh ngàn năm còn chơi tôi sao, Trịnh Tâm Ngữ, chắc là hai ngày nay hầu hạ giám đốc mệt lắm phải không?

"Sắc mặt của Trịnh Tâm Ngữ thay đổi, sau đó lại mỉm cười,"Tôi không hiểu cô đang nói gì, bất quá tôi có thể thông cảm cho cô, dù sao cô cũng đã vất vả lâu như vậy rồi.

"Lục Kiều Vi kéo ghế ngồi xuống, tự xây dựng tâm lý cho mình, lấy bánh mì trong ngăn kéo ra ăn, nhìn chằm chằm thời gian đang thay đổi ở góc dưới bên phải của máy tính."Kiều Vi, chúng ta làm trong lĩnh vực thiết kế này chính là dựa vào thực lực nói chuyện, người phụ trách Châu Lộc thích thiết kế của tôi hơn nên mới đưa hợp đồng cho tôi, à, đúng rồi, anh ta còn nói sau này cô đừng quan tâm đến dự án này nữa.

"Trịnh Tâm Ngữ đi tới, khoe vào tai nàng. Một nhóm người dùng ánh mắt ăn dưa mà nhìn hai người, chờ mong hai người nhanh chóng đánh nhau. Đợi hồi lâu cũng không thấy Lục Kiều Vi có động tĩnh gì, Trịnh Tâm Ngữ lại giả vờ làm người tốt,"Được rồi, mọi người đừng nghị luận chuyện này nữa, chờ hoàn tất hợp đồng tôi sẽ đãi mọi người ăn lẩu, Vi Vi nhất định phải tới nha."

Châu Lộc là hợp đồng lớn mới nhất của Lục Kiêu Vi, nàng đã bỏ ra rất nhiều công sức để có được, tiền thưởng ít nhất là 2 vạn, Trịnh Tâm Ngữ chỉ tốn một bữa lẩu là xong việc, thật đúng là hào phóng.

Lục Kiều Vi cũng không vội mắng cô ta, lại càng lười phản ứng những chuyện vớ vẩn đó, nàng mở máy tính làm việc, kiểm tra nhật ký tháo tác nhiệm vụ gần đây.

Bên trong không có hồ sơ nào bị sao chép.

Trịnh Tâm Ngữ vẫn luôn cười, cứ mặc cô ta tự coi chính mình là người lương thiện, nhưng vẻ đắc ý trên mặt lại không áp xuống được, có một loại tự vị trà xanh.

Lục Kiều Vi đặt chuột xuống, gõ lên bàn của đồng nghiệp bên cạnh,

"Không phải cô định giao văn kiện cho trưởng phòng La sao? Tôi đưa giúp cô."

"Được." Thẩm Như Ý có quan hệ rất tốt với nàng, biết cô muốn tìm trưởng phòng làm gì, hạ giọng nhắc nhở: "Cô đừng ép buộc bản thân, hai ngày nay trưởng phòng rất đắc ý, tôi nghe nói sắp được thăng chức."

"Yên tâm đi, tôi có chừng mực.

"Văn phòng của trưởng phòng đối diện với phòng thiết kế, cách một lối đi, Lục Kiều Vi vuốt phẳng góc văn kiện, nhìn trưởng phòng La đi vào, nàng cũng đi theo phía sau đẩy cửa. Trưởng phòng La mặc tây trang, đắm chìm trong niềm vui sắp được thăng chức, hắn xịt keo vuốt tóc vuốt ngược lên, nhìn nhân mà dạng cẩu. Hắn chậm rãi ngồi lên chiếc ghế xoay, bắt chéo chân rồi hỏi:"Kiều Vi, tôi đã phê duyệt giấy xin nghỉ phép kết hôn của cô rồi, cũng đã chuyển giao công việc dưới tay cô cho đồng nghiệp khác, cô phải nghỉ ngơi thật tốt, trở thành cô dâu đẹp nhất.

"Lục Kiều Vi giơ ngón tay đã tháo nhẫn cưới ra, cười nói:"Hôn nhân không quan trọng bằng công việc, tôi sẽ không kết hôn.

"Nàng đặt văn kiện lên bàn, giọng nói đều đều:"Trả hợp đồng lại cho tôi, tôi đã làm xong, đối tác bên kia cũng gật đầu rồi.

"Trưởng phòng La bị câu trước làm cho giật mình,"Vi Vi a, không đùa được đâu, nào có đạo lý đã định hôn lại nói không kết hôn."

"Đúng vậy, bản phác thảo đều đã xong, cũng không có đạo lý đã đến bước cuối cùng lại chuyển giao cho người khác. Trưởng phòng, trả hợp đồng lại cho tôi."

Trưởng phòng La chắp ngón tay, vẻ mặt khó xử, "Việc này không phải tôi quyết định, là đối tác yêu cầu. Thiết kế của Trịnh Tâm Ngữ tốt hơn của cô, công ty chỉ có thể chọn Trịnh Tâm Ngữ, nơi làm việc là nơi tàn khốc như vậy đấy."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!