Chương 27: (Vô Đề)

Thích cái gì? Đó là thiết bị dành cho mẹ bỉm sữa, nàng không thể dùng được.

Lục Kiều Vi do dự mấy giây, Văn Cẩn Ngôn lại thở dài: "Xem ra dụng cụ lạnh không thể thỏa mãn em, cần phải giải quyết thủ công.

"Cô đang nói nhảm gì vậy? Lục Kiều Vi điên cuồng hỗn độn, không biết nên nhìn cái gì, ngẩng đầu là môi đỏ mọng của Văn Cẩn Ngôn, cúi đầu xuống là dụng cụ hút cái gì đó."Tôi rất thỏa mãn, không cần gì cả."

"Hửm? Em tự làm sao?"

"Không có, ý tôi không phải vậy." Lục Kiều Vi nói:

"Tôi không cần những thứ đó, cũng không cần thủ công, cô đừng có hiểu lầm được chứ? Tôi lại không có nhu cầu..."

Văn Cẩn Ngôn nhìn nàng, Lục Kiều Vi lại nói thêm:

"Tôi chỉ xem phim thôi, lại không phải là muốn như vậy, chẳng lẽ xem phim nhìn thấy nhảy lầu cũng nhảy theo luôn sao? Buồn cười, cô có thể đứng đắn một chút được không!"

"Cũng có lý... bất quá, đây không phải là phim bình thường, chẳng phải hầu hết mọi người xem loại phim này đều là có nhu cầu sao?Lục Kiều Vi:...

"Chết tiệt, lời Văn Cẩn Ngôn nói càng có lý. Nếu không phải vì cảm giác tới thì ai thèm xem cái này? Văn Cẩn Ngôn gõ ngón tay lên mặt bàn nói:"Chứng minh đi.

"Câu này nghe rất quen tai, nghĩ kỹ lại thấy hình như đó là câu nói của bà chủ nhà đùa giỡn người thuê nhà trong phim, khi người thuê nhà nói không khó chịu, chủ nhà yêu cầu cô ấy chứng minh, chứng minh xong, cởi quần áo, hai người lên giường. Hẳn là không thể để nàng cởi quần áo đi, không đúng, tại sao nàng phải chứng minh! Không thể hiểu được."Tôi lại không có sữa!"

"Có hay không nếm thử mới biết.

"Văn Cẩn Ngôn không buông tha, cong ngón tay ngoắc về phía nàng. Bộ dáng kia thật liêu nhân, lại câu hồn. Lục Kiều Vi khó có thể nhịn được, nhất là nghĩ đến nội dung trong phim, cảm thấy thẹn lại không thoải mái, hai mắt đỏ hoe vì tức giận,"Sao cô lại như vậy? Tôi rõ ràng rất xấu hổ, vậy mà cô còn nhiều lần khi dễ tôi!

Không thể bỏ qua chuyện này sao?

"Ủy ủy khuất khuất, nhìn mà làm người đau lòng, giọng nói tuy lớn nhưng thực chất đã hụt hơi. Văn Cẩn Ngôn không nghĩ tới nàng lại có biểu cảm như vậy, cô im lặng vài giây, thấp giọng nói:"Bởi vì em quá đáng yêu, xin lỗi.

"Lục Kiều Vi ngước lên nhìn cô, tâm tình tốt hơn một chút, nhưng nàng vẫn cảm thấy xấu hổ cùng khó chịu vì hồ ly tinh nói lời xin lỗi còn câu dẫn người."Cũng không phải là không thể bỏ qua."

Văn Cẩn Ngôn dịu giọng, vẫy tay: "Lại đây, không trêu chọc em nữa.

"Lục Kiều Vi do dự, nửa tin nửa ngờ. Nàng rất sợ Văn Cẩn Ngôn sẽ đổi ý."Tin tôi đi." Giọng nói của Văn Cẩn Ngôn ôn nhu, ánh mắt chân thành, Lục Kiều Vi đi tới, đứng ở bên cạnh cô, "Làm gì.

"Văn Cẩn Ngôn đẩy ghế ra sau, duỗi đôi chân dài, ý bảo nàng nhìn vào máy tính:"Chỉ cần em…"

Cô còn chưa nói xong, Lục Kiều Vi đã mím môi, ngượng ngùng ngồi lên đùi cô, Văn Cẩn Ngôn siết chặt ngón tay trên chuột, một lúc sau mới buông ra.

Sau đó cô câu lại chiếc ghế mà mình vừa đẩy ra.

Đương nhiên Lục Kiều Vi không biết kỳ thực Văn Cẩn Ngôn chỉ muốn nàng tới tắt máy tính chứ không phải mời nàng cùng xem phim.

Lục Kiều Vi ngồi trên đùi cô, cảm thấy vô cùng ngượng ngùng, nào có người xem phim còn muốn có người xem cùng như vậy? Xem hơn mười phút, hai người nằm trên giường trong phim cũng ngồi xếp lên nhau theo tư thế giống như họ.

Không nhịn được nữa, Lục Kiều Vi nghiêng đầu, chắc chắn là vì nàng quá thẳng, gái thẳng đứng đắn không chịu nổi cảnh phóng túng như vậy.

"Nếu không phải lần trước ở quán bar bạn của cô nói hươu nói vượn test gì đó thì tôi cũng sẽ không xem cái này, tôi rất đứng đắn." Lục Kiều Vi khó khăn nói.

"Test cái gì?"

Văn Cẩn Ngôn nhẹ giọng hỏi.

"Dù sao cũng chính là cô ấy hướng dẫn tôi xem." Lục Kiều Vi cảm thấy trong lòng còn tia quật cường cuối cùng, nàng không dám nói hôm đó Văn Cẩn Ngôn quá gợi cảm, làm nàng có cảm giác mới trộm xem phim.

"Thật sự là như vậy sao?

"Văn Cẩn Ngôn nhìn thẳng vào mắt nàng, tựa như đang nhìn kỹ một đứa trẻ nói dối. Lục Kiều Vi chột dạ ừ một tiếng, lại hỏi cô:"Sao cô lại xem cái này ở văn phòng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!