Chương 20: (Vô Đề)

Bức ảnh vẽ tay này là bản phác thảo trước đó gửi cho Văn Cẩn Ngôn, có tính chất giả tưởng, chỉ nhìn thôi cũng không thể biết đó là nàng và Văn Cẩn Ngôn, chỉ là lúc ấy muốn lấy lòng người phụ trách nên đã vẽ rất tinh tế, thuộc về quyền riêng tư của cá nhân nàng.

Điều kinh tởm hơn nữa là phòng nhân sự đã ghép lộn xộn các lịch sử trò chuyện của nàng và Drill, giống như nàng đang dùng email để kết nối với người ta.

Về phần cái gọi là hình ảnh căn bản không có chứng cứ, hoàn toàn khiến người ta nghe nhìn lẫn lộn.

Chết tiệt.

Nghĩ đến đây, Lục Kiều Vi càng tức giận, nàng cất điện thoại, đi thẳng đến phòng nhân sự, dừng lại ở cửa, rất nhiều nhân viên bát quái mà nhìn nàng.

Đường Văn Thục có quan hệ tốt với nàng, kéo nàng lại nói: "Vi Vi, đừng xúc động, trưởng phòng đều có chủ ý của Phó tổng, bên kia lại làm quá mức..."

"Vậy anh ta cũng đã vượt quá giới hạn rồi, khi nào phòng nhân sự đã kiểm tra máy tính của thiết kế sư, còn rò rỉ bản phác thảo thương mại của đối tác vậy?"

Lục Kiều Vi lạnh lẽo nói.

"Bản phác thảo thương mại gì... chẳng phải là loại hình ảnh đó sao?

"Lục Kiều Vi cười. Khi người của phòng nhân sự kiểm tra máy tính của nàng, nàng đã phát hiện có người che đậy, nàng cho rằng bản phác thảo chưa bị động đến, liền giao cho Khúc Thanh Trúc trở về giải quyết, ai biết bọn họ sẽ đọc tin nhắn riêng trong email, còn tải xuống các tệp đính kèm. Thật trùng hợp, trong tệp đính kèm có một bản phác thảo thương mại. Đường Văn Thục chỉ là quần chúng ăn dưa, hiện đang đứng ở bên cạnh Lục Kiều Vi, nghe vậy liền phát ngốc, hỏi:"Vậy Vi Vi cô định làm thế nào?"

"Hiện tại không phải tôi làm thế nào, mà là phòng nhân sự các người.Nàng dùng hai chữnhân sự", hầu hết mọi người trong phòng nhân sự đều nghe thấy, hơn phân nửa cười nhạo trong lòng, một thiết kế sư nhỏ thì có thể nhấc lên sóng gió gì.

Hình phạt mà phòng nhân sự thông báo có lẽ sắp sa thải nàng.

Lục Kiều Vi ở phòng nhân sự đợi nửa tiếng, công ty có 436 người, lại đến giờ nghỉ trưa, gần một nửa số người nhìn thấy thông báo.

Lúc trưởng phòng Vương đến hắn đang dùng khăn giấy lau miệng, tìm ra email kia mất không ít thời gian, xong mới có thời gian đi ăn cơm, khi nhìn thấy Lục Kiều Vi, hắn thở dài: "Vi Vi, tôi biết cô tới đây là vì chuyện gì... "

"Trưởng phòng, anh có biết đó là hình ảnh gì không?

"Trưởng phòng Vương nói rất uyển chuyển:"Không phải là loại hình ảnh kia sao? Tư thế có chút táo bạo, này thật sự có ảnh hưởng không tốt đến công ty, phải giao cho công ty..."

"Đó là bản thiết kế."

Lục Kiều Vi lạnh lùng ngắt lời hắn, "Cái anh gửi là bản thiết kế của giám đốc điều hành DMD."

"Sao có thể?" Trưởng phòng Vương đẩy cửa văn phòng ra, bấm vào những hình ảnh trong thông báo, chồng lên nhau tạo thành tư thế 69 khiến người ta đỏ mặt, "Cô đều giao bản thiết kế như thế này cho khách hàng sao?"

"Góc dưới bên trái, ngón tay đan vào nhau, phóng to đi."

"Chỉ là một chiếc nhẫn thôi, thì làm sao?"

"Anh đã xem bản thiết kế tôi đưa cho DMD chưa?

"Ban đầu trưởng phòng Vương cũng không để ý lắm, trượt chuột hai cái, đột nhiên ngồi thẳng dậy:"Đây là chiếc nhẫn mà cô thiết kế sao?

Không thể nào..."

"Mật khẩu máy tính của tôi là trưởng phòng La đưa cho anh phải không? Thế thì hẳn là anh đã nghe ông ta nói tôi bỏ ra rất nhiều công sức mới giành được hợp đồng DMD? Hay là, anh nghe nói tôi tự thân một mình giành được hợp đồng DMD??"

Sự việc này lan truyền trong công ty, đương nhiên là trưởng phòng Vương biết.

Lục Kiều Vi đặt hai tay lên bàn, ép sát hắn hỏi: "Vậy anh có biết DMD sử dụng bản thiết kế này như thế nào không?"

"Một viên kim cương hồng quý hiếm, 8,1 carat, cấp VS2, ước tính khoảng 800 vạn, sợ ngây người chưa?"

"Anh có biết bồi thường cho bản thiết kế bị tiết lộ trước như thế nào không? Nếu không biết thì có thể nhờ Lạc Nhất Ngôn tính toán giúp anh. Trưởng phòng Vương, anh đã nói nếu có xảy ra chuyện gì thì tôi đến tìm anh, bây giờ tôi tới rồi, anh có chịu nổi không?"

Trưởng phòng Vương vẫn không thể tin được thiết kế lại có thể không đứng đắn như vậy:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!