Chương 139: (Vô Đề)

Trì Nhuế Thư mua căn nhà mới, giá không hề rẻ, nhưng dựa theo lực tài chính hiện tại của Trì Nhuế Thư, mua căn nhà này chỉ là một khoản chi phí nhỏ.

Một ngôi nhà kiểu tây có ba tầng.

Khi nhìn thấy ngôi nhà, Thẩm Trác Ngọc rất cảm động, trước đây Trì Nhuế Thư từng chơi một trò chơi, cô muốn thử, cô tải xuống một trò chơi sinh tồn, chơi chặt cây cối xây nhà, cô không giỏi tiêu diệt quái vật, chỉ thu thập vật liệu để xây nhà.

Khi đó Trì Nhuế Thư đáp lại một câu rất hay, nhưng không nghĩ tới cô lại ghi tạc ở trong lòng, Trì Nhuế Thư nói: "Dì, từ nay về sau con đều sẽ tham dự vào cuộc sống của dì."

"Được." Thẩm Trác Ngọc gật đầu đồng ý.

Sau khi có nhà ở, hai người liền chất đầy đồ đạc vào, Thẩm Trác Ngọc thích trồng hoa và cây cối nên Trì Nhuế Thư đã xây cho cô một vườn hoa nhỏ.

Trùng hợp là gần đó có một cặp vợ chồng người Hoa, hai người rất vui mừng khi được gặp đồng hương ở nước ngoài, đôi vợ chồng này còn hỗ trợ hai người dọn dẹp nhà cửa, dẫn hai người đến chợ hoa chim cảnh gần đó để mua, phía trước là một cửa hàng thú cưng, bên trong có những chú cún con rất đáng yêu.

Thẩm Trác Ngọc ngồi xổm bên ngoài lồng sắt nhìn cún, Trì Nhuế Thư cũng xem cùng cô, nói:

"Dì, dì có muốn nuôi một con không? Sau này chúng ta nuôi một con mèo và một con chó, cuối tuần có thể dắt chúng ra ngoài đi dạo."

"Được, nhưng hiện tại không có thời gian, dì phải tìm việc làm, không biết bệnh viện ở đây có tuyển người hay không."

"Thử sẽ biết."

Trì Nhuế Thư rất muốn nói không tìm được cũng không sao, nàng có thể nuôi cô, nghĩ đến Thẩm Trác Ngọc còn có dự định của chính mình, nàng ghi nhớ lời nói vào trong lòng, động viên nói: "Y thuật của dì cao như vậy, sơ yếu lý lịch cũng đẹp, sao có thể không tìm được, hơn nữa con luôn cảm thấy dì có thể mở phòng khám của riêng mình, tự mình làm lão bản.

"Thẩm Trác Ngọc lắc đầu,"Loại loanh quanh lòng vòng thế này quá mệt, dì chỉ muốn bình đạm đi làm nghỉ tan làm, làm bác sĩ có danh tiếng, tất cả bệnh nhân đến khám đều tin tưởng dì, dì không muốn làm gì khác cả. Cô lại nói:Nhưng nếu Nhuế Nhuế thích thì có thể làm, dì luôn ủng hộ, dì tin con có thể làm tốt."

"Ha ha.

"Trì Nhuế Thư được cô khen đến lâng lâng. Hai người đang chơi với chú chó con ở lối vào cửa hàng thú cưng, cặp đôi người Hoa vô cùng hâm mộ, nói:"Thật là ân ái, đôi vợ chồng già chúng ta nhìn đều thấy chua."

"Hai người cũng thật tốt, con chỉ hy vọng về sau con với dì cũng có thể bình đạm như hai người.

"Trì Nhuế Thư chân thành nói, điều thực sự hâm mộ không phải là thân mật trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt, mỗi người đều có thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt, mà những mối tình có thể đi đến cuối cùng, nương tựa vào nhau cả đời mới chân chính làm người hâm mộ. Tình yêu. Càng dài lâu càng nồng nhiệt. Chơi đùa với chó xong, hai người đi mua đồ, mua rất nhiều hạt giống hoa, khi trở về, Trì Nhuế Thư cầm mấy chậu hoa nhựa, chậu hoa sứ khó cầm nên nàng nhờ cửa hàng giao đến. Vợ chồng người Hoa nói:"Sau này có thời gian sẽ đưa hai người đến phố người Hoa xem, mua đồ ở đó thuận tiện hơn, giao tiếp cũng dễ dàng hơn".

Thẩm Trác Ngọc vốn định mời bọn họ ăn cơm, nhưng hôm nay cô quá bận, không có thời gian nấu nướng, nên nói lời cảm ơn, mời bọn họ lần sau lại tới.

Thừa dịp trời còn chưa tối, Thẩm Trác Ngọc cùng Trì Nhuế Thư xới đất trong sân, đầu tiên là đặt chậu hoa, sau đó khi có thời gian sẽ vùi hạt hoa vào đó.

Mấy ngày nay thật bận rộn, phải dọn dẹp trong ngoài, tan làm, hai người nghỉ ở nhà một ngày, ngồi ngoài sân uống trà, trò chuyện và cảm nhận không khí nhân văn nơi đây.

Ngoại trừ màu da và ngôn ngữ ra, hai nước không có gì khác biệt, Thẩm Trác Ngọc đếm số người sống ở đây, nghĩ đến việc sau này mời mọi người đến ăn cơm để mừng tân gia, đây sẽ là một dịp vui vẻ để mọi người tụ hội, về sau cũng tiện giao tiếp hơn.

Trước khi mời mọi người, cô còn đặc biệt hỏi thăm sở thích của mọi người thông qua vợ chồng người Hoa, cô nấu món ăn ở đây không giỏi lắm nên nấu món đặc sản trong nước cho mọi người ăn.

Hàng xóm rất nhiệt tình, ai cũng mang quà đến, có người hỗ trợ trồng hoa, dọn cỏ.

Đây hoàn toàn là một khởi đầu mới.

Chủ nhà và khách mời vui vẻ, mọi người ngồi ngoài sân uống rượu trò chuyện, ngôn ngữ khác nhau, đôi khi hàng xóm kể chuyện cười mà hai người không cảm thấy buồn cười, nhưng không khí vẫn hòa hợp, mọi người cười thì hai người cũng cười theo.

Khi Thẩm Trác Ngọc muốn tìm việc, bọn họ sẽ giúp giới thiệu nơi nào có bệnh viện lương cao hơn, đề cử Thẩm Trác Ngọc thử việc.

Mọi người rời đi, Thẩm Trác Ngọc thu dọn sân, sau khi mọi việc đã xong xuôi, buổi tối Thẩm Trác Ngọc lại kiểm tra sơ yếu lý lịch của mình, in ra, chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn ngày hôm sau.

Buổi tối đi ngủ, cô mở gói chuyển phát nhanh, lấy mặt nạ bên trong ra, trời lạnh, Thẩm Trác Ngọc vào trong phòng tắm đắp mặt nạ, khi ra ngoài thì vứt vào thùng rác.

Trì Nhuế Thư tò mò ghé vào mép giường, luôn cảm thấy Thẩm Trác Ngọc có chút lén lút, "Dì có tiểu bí mật sao? Sao lại trốn tránh con?"

"Nào có.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!