Tập 2: Mỗi người một vẻ
Dịch: Baybyshoes1
Biên: Lan Chi
***
Mạnh Xuyên thản nhiên bước vào nhã gian, nhìn hai tên đạo tặc.
Gã đại hán mập mạp, nam tử râu dài đều đứng lên. Cả hai có chút cảnh giác nhưng vẫn giữ vẻ tươi cười, chào đón. Bọn chúng cũng không muốn gây chuyện trong phủ Đông Ninh. Nam tử râu dài càng ra vẻ thân thiện, chắp tay cười nói:
"Xin chào Mạnh công tử. Mạnh Công tử đến gian phòng của chúng ta không biết có chuyện gì cần phân phó chăng?"
Giết người!
Tiếng đáp điềm đạm vừa vang lên thì một đạo đao quang cũng đã sáng lên.
Một đao kia quá nhanh!
Mạnh Xuyên bây giờ đã đạt tới Thoát Thai Cảnh Hậu Kỳ, có căn cơ Thần Ma vững chắc, Thần Ma Thể cũng không thua kém gì Vô Lậu Cảnh bình thường. Hơn nữa, hắn đã ngộ ra Đao Thế, hiện tại tuy hắn không sử dụng Đao Thế nhưng chỉ với Thân
-Tâm
-Kỹ kết hợp cũng có thể bộc phát tiềm lực thân thể mạnh hơn.
Sở trường của hắn chính là tốc độ, nên một đao vừa xuất ra khiến hai gã đạo tặc trong gian phòng nhỏ lạnh cả người.
Không tốt.
Hai tên kia cũng biết không ổn, gã đại hán mập mạp có thực lực yếu hơn, còn chưa kịp phản ứng thì đao quang đã lướt qua cổ họng của hắn.
Ô ô ô~~~ gã đại hán mập mạp bụm lấy yết hầu, máu tươi đã phun thành vòi, trên mặt gã tràn đầy tuyệt vọng cùng với hoảng sợ, gã cảm giác được sinh cơ của mình nhanh chóng trôi đi.
Cái gì? nam tử râu dài vẫn không hổ là cường giả Vô Lậu Cảnh, gã phản ứng nhanh hơn nhiều, lúc Mạnh Xuyên vừa xuất đao thì trong nháy mắt, gã liền không chút do dự nhảy vèo qua cửa sổ.
Gã biết rõ cho dù gã giao thủ với Mạnh Xuyên trong hơn mười chiêu cũng không có bất cứ ý nghĩa gì, bởi vì trong phủ Đông Ninh, một khi thân phận bại lộ, nhất định phải lấy tốc độ nhanh nhất chạy thoát.
Thời gian dây dưa càng lâu, sẽ càng có nhiều cường giả chạy đến, sinh cơ của hắn lại càng xa vời.
Sau một đao chém chết gã đại hán mập mạp kia, thân ảnh Mạnh Xuyên liền trở nên mơ hồ, cũng chạy vèo ra khỏi cửa sổ đuổi theo Huyết Thủ Triệu Xán kia, hôm nay hai gã đạo phỉ này đều đừng mơ tưởng chạy thoát!
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Trong đại sảnh lầu Bích Vân có rất nhiều khách nhân, những nữ tử hầu hạ đều chứng kiến một đạo thân ảnh từ một nhã gian lầu hai bay ra, theo sau một đạo thân ảnh khác bay ra càng nhanh, một đạo đao quang phẫn nộ xẹt qua trời cao bổ về đạo thân ảnh phía trước.
Huyết Thủ Triệu Xán đang bay tại không trung còn chưa chạm đất đã đeo lên bao tay màu đen. Hai tay của hắn đột nhiên biến lớn, trông như quạt hương bồ.
Bàn tay trở lên lớn gấp đôi với người thường, gã dùng chiêu số có chút huyền diệu, chặn lại một đao kia.
Đùng.
Huyết Thủ Triệu Xán chỉ cảm thấy một cỗ kình đạo cường đại thuận theo cánh tay truyền lại đến thân thể của mình, gượng không được, té cái đùng xuống sàn nhà của lầu Bích Vân, khiến sàn nhà bằng gỗ trở thành một cái hố to, từng mảnh gỗ vụn chấn động bay lên.
Những khách nhân xung quanh đã sớm nhanh chóng tránh lui, Việc giới tu hành thường xuyên giận dữ đánh nhau chốn thanh lâu cũng là chuyện thường ngày.
Chỉ khác là bình thường đánh nhau tranh giành tình nhân cùng lắm chỉ là bị thương, còn trận đánh này khác hẳn.
Là Mạnh công tử.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!