Dịch: Lan Chi
Kính Hồ, Mạnh phủ.
Sau khi bái phỏng cô tổ mẫu, Mạnh Xuyên tu luyện Bạt Đao Thức tám nghìn lần, mãi cho đến sau giờ ngọ mới ngừng.
Ăn cơm trưa xong, hắn tạm nghỉ một canh giờ.
Sau đó bắt đầu hạng mục tu luyện thứ hai hàng ngày: Hộ thân đao pháp và thân pháp!
Bắn. Người hầu hạ lệnh
Lập tức có mười tên cao thủ Thoát Thai Cảnh cùng lúc bắn ra một lượt tên. Tiếp theo là hàng thứ hai. Tiếp theo nữa là hàng thứ ba.
Ba hàng cao thủ thay phiên nhau, bắn tên không ngừng.
Bởi vì Mạnh Xuyên có căn cơ Thần Ma hùng hồn, nên thực lực càng thêm cường đại. Đối với hắn, tên do hộ vệ Tẩy Tủy Cảnh bắn ra thật sự quá yếu. Vì vậy, Mạnh gia không tiếc xuất ra đại giới kiếm ba mươi tên cao thủ Thoát Thai Cảnh đến bồi luyện cùng hắn.
May mắn, người của gia tộc Mạnh gia rất nhiều, nên kiếm được ba mươi cao thủ này cũng là chuyện đơn giản. Trừ hộ vệ là người bên ngoài thì đa phần đều là tộc nhân Mạnh thị.
Hàng ngày, vào lúc xế chiều đều đến bồi luyện cùng hắn nửa canh giờ.
Vù... vù... vù... Tên liên tục bay tới.
Mạnh Xuyên đứng đó, có một cảm giác kỳ diệu.
Hắn có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng từngdấu đỏ sậm trên mỗi một mũi thiết tiễn. Hắn nhìn rõ được quỹ tích của từng mũi tên, thậm chí cả những lúc chúng có thể va vào nhau.
Hắn nhìn thấy rõ ràng, rành mạch mọi thứ trong phạm vi mười trượng.
Mạnh Xuyên chỉ lui một bước về phía sau, bên trái. Chỉ nghe
"vèo... vèo... vèo..." chín mũi tên liên tục bay qua bên cạnh. Có mũi tên bay qua từ đường biên đầu tiên, có mũi lại bay nghiêng qua bên hông, chỉ có duy nhất một mũi tên bắn về phía ngực hắn.
Mạnh Xuyên vung đao lên, nhẹ nhàng đánh rớt mũi tên này.
Một loạt mười mũi tên được bắn ra cùng lúc, nhưng Mạnh Xuyên chỉ lui về sau một bước đã chặn được mũi tên nguy hiểm rất dễ dàng.
Thật quá dễ.
Mạnh Xuyên chỉ đứng trong chu vi một trượng lớn, bộ pháp di động cũng không nhanh, thế nhưng những mũi tên kia chỉ bay vèo vèo qua bên cạnh, hoàn toàn không chạm được chéo áo của hắn.
Thỉnh thoảng hắn mới chém ra một đao.
"Xảy ra chuyện gì vậy?"
"Sao thấy thiếu gia nhẹ nhàng vậy?" Ba mươi tên cao thủ cũng đều giật mình.
"Ngay lúc bọn hắn vừa bắn tên, ta đã nắm được quỹ tích của tên. Ngay lập tức đoán được vị trí an toàn!" Mạnh Xuyên cảm thấy cảm giác này rất kỳ diệu, giống như chu vi mười trượng này chính là địa bàn của hắn. Bản thân hắn cảm nhận được tất cả những mũi tên kia, dự đoán được điểm rơi, điểm an toàn.
Do đó, việc né tránh vô cùng dễ dàng.
Ngừng! Mạnh Xuyên đột nhiên hô.
Hai trượng? Một tên tộc nhân của Mạnh thị liền nói,
"Khoảng cách vậy quá gần. Như vậy, chúng ta chỉ cách thiếu gia có năm trượng. Tên bắn liên tục ở khoảng cách gần như vậy, nhiều khi phản ứng không kịp. Ta thấy, hay là trước tiên thu ngắn lại một trượng thử."
"Không có chuyện gì đâu. Cứ thử vậy xem sao!" Mạnh Xuyên cười, nói
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!