Dịch giả: Tiểu Hắc
Ngươi đó... Liễu Dạ Bạch lắc đầu cười, hắn cũng không thể nói gì hơn với vị lão hữu này. Nhưng bọn hắn có thể trở thành tri kỉ chẳng phải cũng vì khâm phục cách làm người của nhau hay sao?
Đi, vào thành.
Mạnh Đại Giang nói.
Hai người bọn ho lặng lẽ xâm nhập phủ thành Dư Phưởng, bây giờ là đêm khuya, cửa thành đã sớm đóng lại, trên tường thành còn có thủ vệ trông coi.
Nhưng Mạnh Đại Giang và Liễu Dạ Bạch lại nhẹ nhàng hóa thành hai đạo huyễn ảnh, nhảy lên cao mấy chục trượng, thậm chí còn cao hơn cả tường thành mười trượng.
Đồng thời, quanh thân hai người hiện lên hai luồng khói đen nhàn nhạt, trong đêm tối càng khó có thể phát giác.
Cứ như vậy, hai người bọn họ lặng yên không một tiếng động lướt qua khoảng không trên mười trượng so với tường thành.
Đại nhân.
Đại nhân.
Trên tường thành, Vương Tiềm Phiền suất lĩnh mấy tên thủ hạ đi tuần tra, bọn thủ vệ đều rất cung kính đối với hắn.
Ừm? Vương Tiềm Phiền bỗng nhiên nhíu mày ngẩng đầu.
Đại nhân, sao vậy? Một tên phụ tá nghi hoặc hỏi.
"Nhắc nhở các huynh đệ cẩn thận một chút, đừng để đám yêu quái trà trộn vào." Vương Tiềm Phiền cau mày nói, hắn cảm thấy có gì đó không thích hợp, nhưng lại không nói rõ không thích hợp ở điểm nào.
Hắn là cường giả Vô Lậu cảnh đã ngộ ra Thế, chịu trách nhiệm canh gác phủ thành Dư Phưởng, cấp độ dưới Thần Ma khó có khả năng tránh được khả năng cảm ứng của hắn.
Còn nếu là Thần Ma hay Yêu Vương thật sự, thì phàm tục như hắn ngăn cản cũng vô nghĩa.
Vâng. Phụ tá liền đáp.
Sưu... Sưu...
Mạnh Đại Giang và Liễu Dạ Bạch nhẹ nhàng tiến vào phủ thành Dư Phưởng.
"Kẻ cầm đầu đám thủ vệ cửa thành vừa rồi không ngờ lại là một cao thủ ngộ ra"Thế
". Nếu chúng ta chủ quan thì có thể để hắn phát hiện." Liễu Dạ Bạch cười nói,
"Nếu thật sự bị phát hiện, chúng ta không thể ở lâu lại nơi này."
"Là ta liên lụy ngươi."
Mạnh Đại Giang nói.
"Huynh đệ chúng ta còn nói những này sao?" Liễu Dạ Bạch đáp.
*****************
Tại một tòa trạch viện phú thương ở phủ thành Dư Phưởng.
Trong trạch viện, đám người hầu đều biết chủ nhân nhà mình đang nhiệt tình chiêu đãi hai vị khách quý.
"Tốt, ngươi lui ra đi."
Liễu Dạ Bạch phân phó.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!