Chương 1: Mạnh Xuyên cùng Vân Thanh Bình

Dịch: Lan Chi

Vương triều Đại Chu, Ngô Châu, phủ Đông Ninh.

Tại một trong bát đạo đại viện của phủ Đông Ninh, Đạo Viện Kính Hồ có một thiếu niên, hông giắt một thanh bội đao đang bước ra từ cửa chính.

"Xin chào Mạnh sư huynh."

Chào Mạnh sư huynh

"Kính chào Mạnh sư huynh."

Vừa thấy hắn, đám đồng môn chung quanh đều vui vẻ cất lời chào.

Thiếu niên Mạnh Xuyên khẽ gật đầu đáp lễ các sư đệ, sư muội. Kỳ thật đám sư đệ, sư muội này đều lớn tuổi hơn hắn, tuy nhiên theo quy củ của Đạo Viện Kính Hồ thì người có thực lực mạnh sẽ được xếp ở trên. Hắn gia nhập Lầu Sơn Thủy, thuộc thuộc Đạo Viện Kính Hồ vào hai năm trước.

Lầu Sơn Thủy có hai mươi hai vị đệ tử, và cũng là hai mươi hai người mạnh nhất Đạo Viện Kính Hồ, luôn là thần tượng mà đám sư đệ, sư muội ngưỡng mộ, phấn đấu vươn tới.

Trong số đó, Mạnh sư huynh càng rất mực được ái mộ, tôn sùng. Bởi vì Mạnh sư huynh thường ngẫu nhiên chỉ bảo bọn hắn, trong khi các sư huynh, sư tỷ khác của Lầu Sơn Thủy thường không lãng phí thời gian để làm những chuyện như vậy.

Công tử, công tử.

Bỗng nhiên một giọng nói quen thuộc vang lên.

Một cô gái mặc áo xanh lục chạy đến bên hắn. Mạnh Xuyên thấy thế, liền nở nụ cười:

"Lục Trúc, sao ngươi lại tới đây?"

"Tiểu thư nhà ta muốn mời công tử cùng đi Đông Sơn du ngoạn. Đêm qua trời có tuyết lớn, chắc chắn phủ dày cả Đông Sơn, sẽ rất là đẹp đó".

"Cô gái áo xanh lục cười nói."Đi Đông Sơn du ngoạn?

"Mạnh Xuyên nhíu mày, nói"Đông Sơn quá xa, đi một chuyến sợ là phải ở lại qua đêm, ngày mai mới về được.

"Cô gái áo xanh lục nói:" Vân gia có một biệt viện tại Đông Sơn, có thể qua đêm ở đó.

"Mạnh Xuyên lắc đầu nói:"Muội trở về báo với Thanh Bình, nói hơn một tháng sau chính là Thịnh Hội Chém Yêu tại Ngọc Dương Cung, ta cần dốc lòng tu hành để chuẩn bị, không có thời gian đi cùng nàng ta.Cái này...

"Cô gái áo xanh lục do dự."Ngươi trở về nói thẳng là được.Mạnh Xuyên phân phóCòn nữa, nói Thanh Bình dành thời gian tu hành nhiều một chút, đừng có lúc nào cũng nghĩ đi ra ngoài du ngọan như thế.Vâng.

"Cô gái áo xanh lục chỉ có thể ngoan ngoãn đáp lời, trở về bẩm báo. Mạnh Xuyên khẽ lắc đầu. Hắn cũng rất đau đầu với mối hôn ước được định sẵn từ nhỏ với Vân Thanh Bình này. ***************** Đạo viện Kính Hồ nằm ở bờ đông Kính Hồ. Phía bờ Tây có rất nhiều phủ trạch, trong đó có Mạnh phủ."Thiếu gia.

"Cửa phủ có hai gã thủ vệ, thấy Mạnh Xuyên liền có chút cung kính."Cha ta có trong phủ không?Mạnh Xuyên hỏi.Tổ trạch bên kia vừa phái người đến tìm. Lão gia đã qua đó rồi.

"Thủ vệ đáp lời. Mạnh Xuyên như có điều suy nghĩ, liền gật gật đầu, và đi vào phủ."Hưu... hưu... HƯU...U...U!!!" Mạnh Xuyên theo tiếng tên bay, đi đến luyện võ trường.

Tại luyện võ trường đang có một cô gái áo hồng giương cung bắn tên. Từng mũi tên bay vèo vèo liên tiếp, nối đuôi nhau, trúng vào hồng tâm bia ngắm ở cách đó tầm mười trượng, thẳng hàng tăm tắp.

Mạnh Xuyên đứng một bên nhìn đối phương luyện bắn cung.

Nàng tên Liễu Thất Nguyệt, là con gái độc nhất của Liễu Dạ Bạch, sinh tử chi giao của cha hắn.

Vào năm hắn tám tuổi. Liễu Dạ Bạch mang theo con gái đi tới Mạnh phủ, và ở lại đây từ đó.

Thất Nguyệt cùng hắn rất giống nhau, đều là mất mẹ từ nhỏ.

Hắn cùng Thất Nguyệt lớn lên và tu luyện cùng nhau. Tình cảm cực kỳ sâu đậm.

"A Xuyên, ngươi về rồi." Cô gái áo hồng thấy Mạnh Xuyên thì mắt sáng lên

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!