Chương 42: (Vô Đề)

Nhìn Giang Dư Đoạt một mặt dè dặt nhưng vẫn hết sức nghiêm túc, Trình Khác thật sự không biết có nên tiếp tục trao đổi với y về vấn đề này không.

Cho cái gì?

Giang Dư Đoạt lại hỏi.

Cho tiền thuê nhà. Trình Khác tức giận nói, cúi đầu tiếp tục ăn mì.

"Vẫn chưa đến ngày mà," Giang Dư Đoạt nói,

"Tôi chỉ là không hiểu từ kia của anh thôi, vậy mà cũng giận? Lửa giận của anh có phải dễ bùng lên quá rồi không đấy."

*Giang Dư Đoạt nghe ra là, đồng âm với Gay Bar

GAY BAR, Trình Khác nuốt mỳ, hơi do dự, lấy đầu ngón tay viết lên bàn, G-A…

Là từ tiếng Anh à? Giang Dư Đoạt bỗng nhiên tỉnh ngộ, vừa lấy gì đó trong túi ra vừa nói,

"Bảo sao tôi lại không nghe rõ mà"

Y lấy ra một cây bút cùng một tấm vỏ thuốc lá đã cắt gọn bỏ ra trước mặt Trình Khác.

Trình Khác liếc nhìn y, cầm bút viết xuống ba chữ này, rồi đưa vỏ thuốc lá đến trước mặt Giang Dư Đoạt.

Đánh vần kiểu gì?

Giang Dư Đoạt cầm lên nhìn, Ca ây cây à?

Trình Khác cúi đầu xuống bàn: Đọc là Gei là được.

"Từ này có nghĩa là gì?" Giang Dư Đoạt hỏi.

Trình Khác không nói gì, nhắm mắt lại.

Giang Dư Đoạt cũng không hỏi lại nữa, một lúc cũng không nói gì, lúc Trình Khác mở mắt ra nhìn thấy Giang Dư Đoạt đang nhíu mày nhìn điện thoại.

Có lẽ là đang tra nghĩa từ, hắn thở dài, ngồi ăn mì tiếp.

Hiểu rồi, Giang Dư Đoạt nói,

"Quán bar đồng tính luyến đúng không, Lâm Húc mời anh đến chỗ đó, cho nên hắn ta cũng là đồng tính luyến."

Ừ. Trình Khác gật đầu.

Ồ. Giang Dư Đoạt cũng gật đầu theo, sau đó để điện thoại lên bàn,

"Sao ai cũng biết anh là đồng tính luyến thế?"

Tôi cũng không dấu, Trình Khác nói,

"Lâu dài kiểu gì cũng biết."

À. Giang Dư Đoạt đáp, nghĩ nghĩ lại rồi nhíu mày,

"Lâm Húc kia muốn theo đuổi anh à? Giống như nam theo đuổi nữ nữ theo đuổi nam sao?"

Không, Trình Khác ăn nốt mì với nước canh, lấy giấy ăn lau miệng,

"Chỉ là muốn làm bạn, sau này cũng không nhất định phải có gì."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!