Chương 20: (Vô Đề)

Trình Khác vốn còn định chờ đến hôm nay để hỏi lại Giang Dư Đoạt xem chuyện bọn họ kia là chuyện gì, nhưng sau khi nghe thấy câu

"Anh ở đâu, tôi sẽ ở đó" của Giang Dư Đoạt, hắn cái gì cũng không nhớ ra để hỏi nữa.

"Có thể giải thích cho tôi ý của câu này không?"

Hắn nhìn Giang Dư Đoạt.

Ý ở mặt chữ. Giang Dư Đoạt đi tới cửa sổ nhìn ra bên ngoài, Trần Khánh đến rồi.

Trình Khác căn bản không quan tâm Trần Khánh tới hay không, cũng không muốn ăn sáng, hắn đứng cạnh bàn, trong lòng mờ mịt, vốn sáng sớm vừa dậy cũng chưa tỉnh hoàn toàn, tối qua lại chẳng ngủ được bao nhiêu, đầu óc lúc này quả thật không có cách nào tiêu hóa nổi câu nói của Giang Dư Đoạt.

Giang Dư Đoạt đi qua mở cửa, Trần Khánh mang theo đồ ăn sáng đi vào.

"Cái anh này, chìa khóa cũng ném đi," Gã để đồ ăn sáng lên bàn,

"Ghét bỏ người ta như vậy."

"Anh ta định thay khóa vân tay." Giang Dư Đoạt nói.

Khóa vân tay? Trần Khánh ngẩn người,

"Ồ, tôi biết rồi! Nhà anh vốn là dùng khóa vân tay phải không, cho nên anh không bao giờ cần cầm chìa khóa theo?"

"Cuối cùng cũng bị cậu phát hiện ra rồi."

Trình Khác nói.

"Vậy nhà anh cũng không phải quá giàu có gì mà, khóa vân tay cũng nhiều người dùng." Trần Khánh nói.

Ừm. Trình Khác cảm thấy nói chuyện với Trần Khánh, ngay cả ba câu cũng không nói nổi.

Đồ ăn sáng là sữa đậu nành bánh quẩy mà Trình Khác rất thích, hắn nhìn thấy xong đột nhiên cũng rất muốn ăn.

Hai tháng này hắn hầu như đều không ăn sáng, buổi sáng ngủ dậy cũng không muộn, nhưng lại lười ra ngoài ăn, không  biết tự mình làm, thế nên đều cố kéo dài đến trưa rồi gọi luôn đồ ăn ngoài.

Nghe đâu không ăn sáng thời gian dài sẽ trở nên ngu dốt, hắn không rõ gần đây trí lực mình có giảm sút hay không.

Cứ luôn u mê.

"Đồ ăn sáng này anh ăn tạm đi," Trần Khánh nói,

"Tôi không có tiền mua bào ngư gì đó, Tam ca có lúc còn quỵt nợ."

Lăn. Giang Dư Đoạt nói.

Chốc nữa lăn, Trần Khánh ngồi vào cạnh bàn, Tao còn chưa ăn mà.

"Mấy cái này tôi thích lắm." Trình Khác cũng ngồi xuống, nhìn bên trong túi đồ ăn sáng, cầm một cái bánh quẩy* ra.

Sữa đậu nành.

Trần Khánh đưa sữa đậu nành bỏ trước mặt hắn và Giang Dư Đoạt,

"Còn có bánh rán*, tôi thích ăn bánh rán hơn, còn có mấy cái bánh nhân thịt*, loại nhân mỗi thịt bán hết rồi, nên mua loại nhân có thêm rau."

Rau hẹ à?

Trình Khác hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!