Chương 5: (Vô Đề)

Ngọc thu dọn đồ gói bánh bừa bãi trên mặt sập. Những tầu lá giong rách

nát và cuống được dồn cả vào thùng rác. Lạt gói bánh còn tới hơn một bó

sẽ cất đi để dùng vào việc khác. Đời sống ngày nay tất cả đều hiếm hoi,

kể cả mấy cái dây buộc đồ.

Bốn cặp bánh chưng cũng to gần được như những chiếc bánh thời

xưa, ngày mà gia đình Ngọc còn sum họp đông đủ trong những ngày Tết. Kể

từ tháng tư Bảy lăm, một nửa gia đình Ngọc đã di cư sang Mỹ, một nửa ở

lại với những chuỗi ngày thảm thương nghèo đói. Anh em ở bên ấy cũng chỉ giúp đỡ có hạn, làm sao đủ khả năng để nuôi một nửa đại gia đình gồm

bốn năm chục anh em, con cháu! Tết năm nay, tình trạng lại càng bi đát

hơn. Gần hết năm rồi, tiền tiếp tế vẫn chưa thấy. Điều trở ngại đầu tiên chắc chắn vì vụ đổi tiền vừa qua của nhà cầm quyền khiến cho những

đường dây gửi tiền như tạm thời ngưng hoạt động...

Không có tiền, nhưng mẹ Ngọc, bà cụ không muốn cho đàn cháu mất

niềm vui ngày đầu Xuân. Quần áo mới không có, cũng tạm được, nhưng ngày

Tết thiếu bánh chưng thì thực là tội nghiệp. Đứa cháu nào cũng thèm bánh chưng và chỉ mong tới ngày Tết được ăn, vậy sao nỡ để chúng thất vọng.

Mấy mẹ con lo buồn vì không nghĩ ra cách gì để có tiền gói dăm

chiếc bánh chưng... Gạo thóc, thịt thà đã lên giá vùn vụt kể từ sau ngày đổi tiền. Đây chính là một hình thức cướp cạn của nhà cầm quyền Cộng

Sản đối với đồng bào.

Chị Ba hăng hái đề nghị:

- Cô Chín đi vay đâu đi, nay mai thế nào mấy anh cũng gửi tiền về, mình sẽ trả cho họ...

Ngọc lắc đầu:

- Em chịu thôi. Bây giờ ai cũng than hết tiền cả, nhất là năm hết, Tết đến, việc vay vỏ lại càng khó.

Chị Tám buồn rầu:

- Xem nhà còn gì bán có tiền không. Nhà con may ra có thể mua

được một ký thịt ba rọi trong sở... Mình chỉ cần gạo, đậu và lá giong.

Anh Ba góp ý:

- Một ký thịt có thể tạm gói đủ, nhưng đợi đến khi mua được thịt thì chắc gói bánh không kịp ăn vào sáng mồng một Tết như mọi năm... Để

tôi thử xoay với thằng Thìn xem sao.

Mọi người đều vui. Thìn là một giáo sư Trung Học thời cũ, nay

hành nghề giết thịt heo lậu trong trại Bùi Phát. Bà cụ lên tiếng cười,

gạt đi, nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!