*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
La Tulipe cuối cùng cũng đã đón chào cuối tuần đầu tiên sau khi khai trương.
Ngày hôm đó, vừa bước vào nhà hàng, Trần Túy đã thoáng thấy một bóng dáng quen thuộc. Quả nhiên ở ngay giây sau, cô thấy Sơ Tiểu Niên vội lao về phía mình. Trần Túy vô thức lùi lại một bước, nhưng vẫn không tránh khỏi cái ôm bất ngờ này.
"Tequila! Cuối cùng tớ cũng đã trở về sau chuyến công tác! Thế nào, cậu có nhớ tớ không?"
Trần Túy vỗ vào cánh tay của cậu ấy: "Cậu thả tôi ra trước đã." Sơ Tiểu Niên đứng sang bên cạnh rồi cười hì hì, cô lắc đầu bất lực: "Ai thèm nhớ cậu."
Đặc biệt là khi nghĩ đến món "bít tết tổng hợp" không đáng tin cậy của hai chị em nhà này, thậm chí cô còn có xúc động muốn mua vé máy bay trở về Pháp.
Sơ Tiểu Niên rõ ràng cũng rất bận tâm về chuyện này, kéo Trần Túy đi xem hồ sơ đặt hàng của mình để tự biện minh, và nhiều lần đảm bảo: "Tớ thề, tất cả nhà cung cấp sau này đều phải do đích thân tớ tự xác nhận, nếu có nhà nào khiến cậu không hài lòng, chúng ta sẽ thay đổi!"
Đối mặt với lời cam đoan chắc nịch của Sơ Tiểu Niên, Trần Túy không nể mặt cậu ấy: "Cậu có chắc mình có thể tự quyết định không?"
"Tớ…" Nghĩ đến chị gái mình, người chỉ cần vung tay là có thể đặt hàng như phân phát, Sơ Tiểu Niên hơi chùn bước.
Trần Túy nhún vai, biết ngay là Sơ Tiểu Niên không đáng tin: "Thôi, để tôi đi nói thì hơn, tôi là đầu bếp chính, danh phận này vẫn có chút sức thuyết phục hơn cậu."
"Không được!" Sơ Tiểu Niên vội vàng từ chối: "Dù danh phận bếp trưởng có sức thuyết phục, nhưng thôi, đừng liệt kê cho chị tớ nghe, bà ấy sẽ không hiểu một chữ nào đâu."
Trần Túy nhất thời không đáp, lòng thầm nghĩ câu này có lý.
"Hay là để tớ nhờ Tần Phong giúp đỡ nhé!" Sơ Tiểu Niên nhắc đến cái tên này mà hai mắt sáng rực lên, "Cậu không biết đâu, chị của tớ bình thường rất nghe lời Tần Phong, anh ta ra tay chắc chắn có hiệu quả."
"Vậy à." Trần Túy đáp lại, không bày tỏ ý kiến.
Trong đầu bỗng hiện lên những lời bàn tán của mấy nhân viên phục vụ vào hôm team building. Rồi khi nhớ đến hình ảnh Sơ Tiểu Nhụy và Tần Phong thân mật đứng chung lúc ấy, cô lại có phần suy tư.
"Cậu lại đang nghĩ ngợi gì thế, sao mỗi lần trò chuyện với tớ, cậu đều có vẻ xao nhãng thế hả?"
Sơ Tiểu Niên bực bội không thôi, Trần Túy cười nói: "Vậy thì cậu nên tự ngẫm lại mình đi."
"Quào… cậu đúng là kẻ hủy diệt chỉ bằng một câu!" Ngẫm lại đã quen biết nhau gần mười năm mà bản thân chẳng mấy khi thắng được mỗi lần tranh luận với người này, Sơ Tiểu Niên nhanh chóng từ bỏ cuộc chiến.
Theo phản hồi từ Tần Phong, khách hàng liên tục khen ngợi thực đơn trong tuần đầu, yêu cầu thêm món bò bít tết tiêu đen kiểu Pháp và cá hồi sốt rau chân vịt vào thực đơn. Số lượng đặt chỗ trong những tuần tiếp theo cũng tăng trung bình ba mươi người mỗi ngày, thậm chí có một số khách hàng đã đặt cả bốn thực đơn thử nghiệm, nói rằng họ muốn trải nghiệm tất cả các món.
Sơ Tiểu Niên đã sớm nghĩ đến cảnh tượng thắng lợi hiện tại, nếu không thì cậu ấy cũng sẽ không khăng khăng phải mời Trần Túy trở về.
Hai người đứng ngoài văn phòng trò chuyện một lúc, thì lúc này cửa sau bị đẩy mở, là một trong ba học viên. Ba học viên này đều do Sơ Tiểu Niên tự tuyển dụng, vì vậy hai người đã chào hỏi nhau.
Sau khi học viên rời đi, Sơ Tiểu Niên thoáng nhìn ra ngoài rồi kéo Trần Túy vào trong văn phòng và đóng cửa lại.
Nhìn thấy vẻ lấm la lấm lét của người đối diện, Trần Túy biết cậu bạn thân lại sắp bật mí điều gì đó. Cô cảm thấy buồn cười, nên đã ngồi xuống trước để chờ đợi lời tiếp theo của Sơ Tiểu Niên.
"Sau tuần đầu, tình hình về ba học viên này thế nào rồi?"
Trần Túy nghĩ ngợi một lúc rồi đáp: "Nhìn có vẻ như đều là lần đầu vào bếp."
"Cũng không đến nỗi như thế chứ!" Sơ Tiểu Niên hết nói nổi, đành bất lực đổi bài: "Cậu không thể đòi hỏi quá cao được, ngay cả tớ lúc mới vào nghề cũng thiếu thốn kinh nghiệm mà!"
"Nhưng ít nhất cậu không để muối vào tủ lạnh, rồi đổ nước dùng bò của tôi như nước thải."
Sơ Tiểu Niên nuốt nước bọt: "… Chef, cậu vất vả rồi!"
"Không sao." Trần Túy cầm cốc nước uống một ngụm, rồi hỏi: "Ba người này cậu dự tính cho thời gian thử việc là bao lâu?"
Sơ Tiểu Niên nghe vậy thì cười híp cả mắt: "Hả? Sao cậu biết tớ sắp nhắc đến chuyện này?" Cậu ấy suy nghĩ một lúc rồi nói: "Chỉ trong vòng một tháng thôi, sau đó xem biểu hiện, giữ lại hai người, nếu đều quá kém thì cậu cứ nói với tớ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!