Sơ Tiểu Niên cầm điện thoại, mãi không nghe thấy hồi âm từ đầu dây bên kia, trong lòng có chút bất an.
Cậu ấy miêu tả ngắn gọn những chuyện vừa xảy ra, đổi lại vẫn là sự im lặng. Cuối cùng cậu ấy không kìm được lại lên tiếng: "Không phải, tớ thấy bộ dạng của anh ấy như bị vợ cắm sừng nên mới cáu, rồi mới cố ý chọc tức anh ấy vài câu…"
"Nhưng chẳng phải anh ấy biết Leo sắp kết hôn rồi sao? Sao nghe cậu bị cầu hôn lại phản ứng dữ dội như vậy? Tớ không hiểu!"
"Tôi cũng không hiểu." Trần Túy lúc này mới lên tiếng.
"Đúng không đúng không!"
"Tôi đang nói cậu đấy." Rõ ràng biết người nọ tính tình thế nào, lại còn muốn k*ch th*ch người ta, quả thực chỉ sợ thiên hạ không loạn.
Một chuyện còn chưa giải quyết xong, chuyện khác lại đến, Trần Túy xoa thái dương, ngã xuống ghế sofa.
Sơ Tiểu Niên đuối lý, bắt đầu giở trò ăn vạ: "Huhu, tớ sai rồi mà… Vậy bây giờ phải làm sao? Tớ gọi điện thoại cho anh ấy không được, thấy anh ấy lái xe phóng đi như bay, chắc là muốn đến tắm máu lễ cưới của Leo!"
Trần Túy bất lực thở dài: "Cậu đừng có nghĩ kinh khủng như vậy được không."
Sơ Tiểu Niên từ xa lè lưỡi, cười hì hì hai tiếng, rồi lại nghiêm túc lại: "Tequila, tớ hơi lo cho cậu… Hay là mấy ngày nay cậu đến ở chỗ Steven đi? Ít nhất anh ấy còn có thể bảo vệ cậu."
"Steven bảo vệ tôi?" Lần trước người bị đánh là anh ấy, nhưng Trần Túy không nói ra câu này. Ngẫm đi nghĩ lại, cô vẫn từ chối ý tốt của Sơ Tiểu Niên: "Không sao, Tần Phong sẽ không làm gì tôi đâu."
"Thực ra tớ rất sợ, dù sao trước đây anh ta đã…"
Lời chưa nói hết là gì, cả hai đều rõ, Trần Túy suy nghĩ một lát rồi khẽ nói: "Không sao, sẽ không xảy ra đâu."
"Không được không được, chuyện này là do tớ khơi ra, tớ nhất định phải chịu trách nhiệm với cậu, tớ phải để Steven đi bảo vệ cậu!"
"Được, vậy tôi hứa với cậu, có chuyện gì thì lôi Steven vào."
"Này! Cậu đừng chọc tức tớ!"
Trần Túy cười mấy tiếng, an ủi cậu ấy, cô nói không cần lo lắng.
Cúp điện thoại, đi vào phòng tắm xả đi mệt mỏi, cô thử gọi số của Tần Phong, nhận được vẫn là kết quả tương tự, cũng không biết người này là cố ý tắt máy, hay là lại làm vỡ điện thoại rồi.
Chuyện mà Sơ Tiểu Niên lo lắng, cô đã dự liệu được trong sự im lặng kéo dài. Cô tự nhủ, nếu lần này Tần Phong vẫn hành động l* m*ng không phân biệt đúng sai như trước, vậy thì cô sẽ không còn bình tĩnh mà tha thứ cho anh nữa.
Cô chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên và thoải mái, tốn tâm tổn sức quá nhiều sẽ hao tổn tuổi thọ của mình, cô không thể ở bên một người thường xuyên mất kiểm soát. Vì vậy, theo lượng dùng não ngày hôm nay mà nói, e rằng phải giảm thọ vài ngày rồi.
Đêm nay đã định trước khó có một giấc ngủ ngon, mãi đến khi trời sắp sáng, cô mới chìm vào giấc ngủ sâu.
·
Lễ cưới của Leo sẽ được tổ chức trong vòng một tuần, nhưng đúng lúc này anh ấy lại mời Trần Túy đến nếm thử món ăn, nói nhất định phải có cô tham khảo các món ăn trong tiệc cưới và bánh cưới.
Trần Túy vốn dĩ đã từ chối, cô không muốn chỉ tay năm ngón vào chuyện trọng đại cả đời của người khác. Nhưng Leo và vị hôn thê của anh ấy lại hết lòng mời mọc, cuối cùng cô đành đồng ý ra mặt.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng, các món ăn không có gì thay đổi, chỉ là bánh cưới, Trần Túy đề nghị thay lớp phủ ganache sô cô la bằng kem bơ Ý, nói là phù hợp với địa điểm tổ chức đám cưới của họ, đều là màu trắng.
Nói xong, Trần Túy cho họ xem vài kiểu dáng, vợ chưa cưới của Leo vui mừng khôn xiết, chọn một tấm ảnh phù hợp với phong cách buổi lễ, vội vàng gửi cho tiệm bánh để chỉnh sửa.
Mệt mỏi vì chạy theo cặp đôi mới cưới này bận rộn cả một ngày, Trần Túy vốn định về nhà nghỉ ngơi, nhưng Leo lại nhiệt tình mời mọc, muốn dẫn cô đi xem trước địa điểm tổ chức đám cưới.
Không nỡ từ chối thịnh tình, cô lại đi tiếp.
Đến địa điểm tổ chức đám cưới, Trần Túy mới cảm thán, Leo vẫn như năm xưa, người này quả thật có thể phát huy "lãng mạn" đến cực hạn, chỉ là luôn quá phô trương, Trần Túy mỗi lần đều rất khó miễn cưỡng bản thân chấp nhận ý tốt của anh ấy.
Nghĩ đến màn "cầu hôn" hoành tráng nhiều năm trước, Trần Túy thầm cảm khái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!