Chương 50: MÓN THỨ HAI MƯƠI CHÍN: BÁNH CƯỚI KEM BƠ KIỂU Ý (I)

Trần Túy bị tiếng máy bay hạ cánh đánh thức, chưa kịp mở mắt thì đã bị bịt kín trong tiếng ồn đinh tai nhức óc, cô nửa tỉnh nửa mơ một lúc lâu mới hoàn hồn.

Vừa lắp sim Pháp vào điện thoại, cô đã nhận được điện thoại của Steven, anh ấy báo vị trí đỗ xe, chỗ đó tiện cho Trần Túy tìm nhanh.

Không lâu sau, cô và Steven thuận lợi gặp được nhau, còn chưa kịp nói vài câu khách sáo, cô đã đưa túi đồ trong tay cho anh ấy.

"Tiểu Niên nhờ em mang, quà Giáng sinh sớm cho anh."

Steven nhận lấy, tiện tay xách luôn vali cho Trần Túy, nói: "Cảm ơn Tequila cất công bay từ xa về chỉ để mang quà cho anh."

Trần Túy không để ý đến anh, thầm nghĩ cặp đôi này càng ngày càng thích móc mỉa cô rồi.

Gọi điện thoại báo bình an cho Sơ Tiểu Niên xong, tai được yên tĩnh một lát, cô tựa vào ghế nhìn ra ngoài cửa sổ, trò chuyện câu được câu không với Steven, thỉnh thoảng lại mở màn hình điện thoại lên xem, như thể đang chờ đợi điều gì.

"Em thật sự định làm phù dâu cho Leo à?" Steven đột nhiên hỏi.

"Ừm." Trần Túy trả lời.

Thực ra trong lòng cô luôn có chút áy náy với Leo, dù sao anh ấy cũng thật lòng đối tốt với cô, cũng từng nghĩ đến chuyện bên nhau lâu dài. Nếu không, anh ấy đã không bí mật chuẩn bị một màn "cầu hôn" long trọng, rồi sau khi bị từ chối trước bao người, vẫn có thể vô tư đối xử tốt với cô như trước.

Steven thấy người này luôn có tâm sự, bèn muốn nói gì đó để xoa dịu bầu không khí.

"Làm phù dâu cho người yêu cũ nghe có vẻ là một trải nghiệm thú vị đấy, đám cưới của Leo có lẽ sẽ cho anh chút cảm hứng sáng tác."

Trần Túy im lặng vài giây, nghiêng mặt sang: "Steven, Tiểu Niên làm hư anh rồi." Thế mà lại lấy việc chế giễu cô làm niềm vui.

Steven bị vạch trần thì cười: "Vậy thì em hiểu lầm Tiểu Niên rồi, em ấy thấy em lo lắng trước khi lên máy bay, nên xui anh chọc em đấy."

Ý tưởng lố bịch như vậy quả thật khó tìm được người thứ hai: "Vậy thì thật sự phải cảm ơn cậu ấy rồi." Trần Túy dở khóc dở cười.

"Sao rồi, nửa năm không về, có quen không?"

"Không có gì không quen cả, Paris vẫn như vậy." Mấy năm như một, chẳng có gì thay đổi.

"Đúng vậy, dù sao thì ở cái vùng quê của chúng ta, xây một tòa nhà cũng mất mấy năm, chỗ nào cũng đình công suốt ngày, không thể so sánh với các thành phố ở Trung Quốc được." Nghĩ đến đây, Steven có chút vui mừng: "Nhưng anh thấy em thích nghi khá tốt đấy, cuộc sống nhịp độ nhanh ở Thượng Hải mà em cũng chấp nhận được. Lúc đầu Tiểu Niên còn rất lo cho em, cảm thấy em chắc chắn sẽ không thích sống ở Trung Quốc, bây giờ xem ra khả năng thích ứng của em rất tốt đấy."

"Vậy à?" Nghe đến đây, Trần Túy hơi ngẩn người, không khỏi hồi tưởng lại những ngày sau khi mình về nước.

Cô đã thích nghi rồi sao? Hay là thật sự chấp nhận rồi?

Trong nửa năm này, mỗi ngày ngoài việc làm ở La Tulipe, lúc rảnh rỗi thì tập thể dục, thì chẳng có gì đặc biệt khác. Điều đặc biệt duy nhất là sau khi ở bên Tần Phong, cô luôn mong chờ khoảng thời gian sau giờ làm.

Người đó luôn có ma lực, biến hóa đủ món ngon cho cô, chăm sóc cô rất tốt, giống như khi cả hai còn làm đồng nghiệp ở nhà hàng, những chuyện vặt vãnh trong công việc và cuộc sống không bao giờ để cô phải bận tâm.

Anh rất lãng mạn, cũng hiểu chuyện, sau khi ở bên anh, một người lười biếng không dụng tâm cho cuộc sống như cô lại bắt đầu cảm nhận được phần nào sự quyến rũ của "những nghi thức trong cuộc sống".

Trần Túy bỗng nảy ra một ý nghĩ, nếu như sau khi về Thượng Hải cô không gặp được Tần Phong, vậy thì kết cục có khác không?

Có lẽ cô đã xách hành lý trở về từ lâu rồi cũng nên.

"Đúng rồi, lần này em về Tần Phong nói gì không?" Dù người đã về thuận lợi, Steven vẫn lo lắng cho Trần Túy, dù sao anh cũng đã chứng kiến sự chiếm hữu gần như điên cuồng của Tần Phong rồi.

Huống chi việc tham dự đám cưới người yêu cũ này…

Steven tự hỏi lòng mình, nếu đổi lại là anh, e rằng cũng không muốn để người đi.

"Em nhắn tin rồi." Trần Túy trả lời, lại bấm vào màn hình: "Nhưng anh ấy không trả lời."

Steven thầm ngạc nhiên. Biết cô về tham dự đám cưới người yêu cũ mà không trả lời tin nhắn? Người kia bình tĩnh thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!