Chương 5: MÓN THỨ TƯ: BÍT TẾT TIÊU ĐEN KIỂU PHÁP (II)

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tới trưa, các nhân viên của khu vực bếp lần lượt có mặt.

Trần Túy nhanh chóng dẫn mọi người làm quen với bếp, sau đó phân công công việc theo khu vực đã được phân chia trước.

Ngoài bếp phó Cảnh Phàn, chị em nhà họ Sơ còn mời thêm hai đầu bếp có kinh nghiệm phong phú, ba người còn lại là người học việc.

Trong bếp, công việc thực hành chiếm ưu thế hơn giao tiếp bằng lời, vì vậy từ khi bắt đầu làm nghề này, Trần Túy cũng chưa bao giờ nói nhiều như vậy trong bếp.

May mắn là hiện tại việc giao tiếp với đội ngũ vẫn diễn ra khá suôn sẻ, và khi màn đêm buông xuống, Trần Túy cuối cùng cũng có thời gian để uống nước và nghỉ ngơi.

Trên ghế sofa trong phòng nghỉ, cô nhắm mắt thư giãn ít phút, cánh cửa khép hờ bị đẩy mở, người bên ngoài gõ nhẹ hai cái.

"Chef, tôi có thể vào không?" Tần Phong dựa vào cửa, không chờ câu trả lời đã tự ý bước vào.

Trần Túy hơi ngồi thẳng người, chỗ ghế sofa bên cạnh lún xuống, thấy hôm nay công việc sắp kết thúc, đã đến lúc hỏi chuyện chính: "Quản lý Tần, chuyện về bít tết thế nào rồi?"

Như thể đang chờ đợi câu này, Tần Phong nghe xong thì nhướn mày: "Tôi còn tưởng bếp trưởng hoàn toàn không quan tâm đến chuyện này, cả ngày nay đều không thúc giục tôi."

"Không hề." Trần Túy trả lời với vẻ thản nhiên.

Có lẽ vì cả hai hiện đang trong trạng thái thư giãn, Trần Túy cảm thấy người trước mặt không giống với "quản lý" nghiêm khắc ban sáng, mà lại giống như người đã "đè lên" cô hết lần này đến lần khác vào đêm hôm đó, mỗi câu nói đều có ý nghĩa sâu xa. 

Lại không đúng lúc nghĩ đến một số cảnh tượng kiều diễm, Trần Túy quay mặt đi. Lúc làm việc thì tuyệt đối không được lơ đãng.

"Được rồi, không trêu cô nữa." Tần Phong cười, giọng điệu chuyển sang nghiêm túc: "Chỗ bạn tôi không vấn đề gì, có thể gửi trước cho chúng ta lượng hàng của ba ngày, phần còn lại sẽ bổ sung vào ngày kia."

"Phần thịt là phi lê, chỉ là hơi nhỏ một chút, có thể không đạt tiêu chuẩn 250g cho món chính, nhưng chất lượng thì có thể đảm bảo, anh ấy có lò mổ ở Úc."

Trần Túy suy ngẫm một lát rồi gật đầu: "Không sao, chỉ cần thịt bò không vấn đề gì. Vậy thời gian giao hàng thì sao?"

"Cô muốn dùng vào lúc nào? Sáng mai có kịp không?"

Trần Túy nhẩm tính rồi nói: "Bít tết cần xử lý trước, chắc chắn tối nay là tốt nhất, tôi có thể đi lấy."

"Chờ tôi một chút." Tần Phong nhanh chóng nhắn lại với bạn bè, sau đó nói rằng hai tiếng nữa có thể giao đến.

Còn chưa kịp để Trần Túy cảm ơn lần nữa, Tần Phong đã nhận một cuộc gọi, vội vàng rời đi.

Trước mắt thì ngày đầu tiên đội ngũ bếp đã vào guồng khá suôn sẻ, thực đơn set menu trong giai đoạn thử nghiệm thực sự đã giúp mọi người tiết kiệm nhiều công sức, đúng lúc để trong tháng này có thể hòa hợp với nhau.

Hiện tại đã là chín giờ tối, Trần Túy bảo mọi người điểm danh tan ca, trước khi đi nhắc họ đừng quên mang suất ăn nhân viên về nhà ăn. Mọi người cũng mới biết, bếp trưởng lại còn tranh thủ nấu bữa tối.

Người qua lại thưa thớt, nhà bếp trở lại trạng thái gọn gàng như ban đầu, Trần Túy đi ra cửa sau muốn thư giãn đầu óc, thì gặp phải Cảnh Phàn vừa thay xong quần áo.  

"Bếp trưởng, cô chưa về nhà sao?"  

"Tôi còn phải chờ, một lát nữa nhà cung cấp sẽ gửi thịt bò đến, xử lý xong tôi mới đi."  

"Tối nay gửi đến sao?" Cảnh Phàn hơi ngẩn ra, rồi định quay lại phòng thay đồ: "Vậy tôi sẽ cùng cô xử lý xong thịt bò rồi mới đi."

Trần Túy muốn từ chối nhưng không kịp, vì vị bếp phó hành động quá nhanh, một phút sau đã mặc đồ chỉnh tề đi ra.

Cô vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ, hỏi anh ta: "Muộn thế này, anh không về nhà chơi với con sao?"

Hai người đi vài bước ra phía sau vườn lấy hai hộp sữa, và ngồi cạnh nhau dưới ánh trăng. Cảnh Phàn từ trong túi lấy ra một hộp thuốc lá, đưa sang bên cạnh, Trần Túy xua tay nói: "Tôi không hút thuốc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!