Trần Túy đứng trong thang máy một lúc, nhìn những con số trên màn hình dần dần giảm xuống, cảm thấy lòng ngực ngày càng trống rỗng.
Câu nói vừa rồi đã có tác dụng, sau khi nghe xong, Tần Phong đã thay đổi nét mặt, từ một kẻ điên không thể kiểm soát bỗng chốc trở thành một đứa trẻ vô tội và bất lực. Anh há miệng, nhưng lại không thốt ra được lời nào.
"Đừng lấy chuyện này ra để nói giỡn." Trần Túy lạnh nhạt cất lời, đi trước về phía cửa lớn: "Ra ngoài đi."
Thông tin hỗn loạn tối nay quá nhiều, người nọ có lẽ mới nhận ra tình thế khó khăn của mình nên ngoan ngoãn đi theo ra ngoài. Trần Túy bấm thang máy giúp anh, nhưng bản thân lại ở lại. Tần Phong cũng hiếm khi nghe lời, lại thật sự tuân theo sắp xếp.
Tiễn đi đối tượng gây rối, Trần Túy chỉnh lại quần áo, trở về phòng khách sạn. Nhưng vừa mở cửa đã cảm nhận được áp lực thấp cực kỳ hủy diệt, nguồn phóng xạ đang ngồi trên bậu cửa sổ, quay đầu nhìn ra ngoài.
Cô và Steven nhìn nhau, người sau tỏ vẻ bất lực.
Trần Túy thầm thở dài, xem ra lần này ngay cả Steven cũng hết cách.
Cô quan sát khuôn mặt của Steven vài giây, may mắn là không có gì nghiêm trọng, khóe miệng chỉ bị trầy xước và chảy chút máu. Nhưng tất cả vẫn thật vô lý, vì vậy cô chủ động xin lỗi: "Steven, thật sự xin lỗi, tôi không biết Tần Phong, anh ấy…"
"Tại sao cậu phải xin lỗi!" Quả bom vẫn giả vờ im lặng nãy giờ đứng bật dậy, chỉ vào Trần Túy rồi nói: "Cậu nói xem! Tại sao cậu phải xin lỗi thay cho anh ta!"
"Tiểu Niên, anh đã nói là không được kích động rồi mà? Em ngồi xuống trước đi." Steven giúp cậu ấy bình tĩnh lại, chiêu này quả thật hiệu quả.
Hiện tại Tiểu Niên chắc chắn cũng đã hiểu rõ mối quan hệ của họ, Trần Túy không thể biện hộ, cô thực sự cũng có rất nhiều nghi vấn, nhưng nhất thời không biết nên nói gì.
Cuối cùng, Steven chủ động lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Tequila, thực ra là như vậy, bố của Tiểu Niên và mẹ của Tần Phong đã tái hôn cách đây vài năm, nhưng Tần Phong không muốn công khai chuyện này ra ngoài, nên trong mắt người khác, ông ấy vẫn luôn là "sếp" của Tần Phong, điều này Tiểu Niên không cố ý giấu em."
"Ừm." Trần Túy đáp lại, chậm rãi nói: "Không sao, tôi không bận tâm."
Nhưng Tiểu Niên vừa nghe câu này đã tức giận, lập tức nhảy dựng lên: "Cậu không bận tâm! Cậu có thể không bận tâm hả! Tại sao cậu lại không bận tâm gì cả!"
Cậu ấy càng nói càng kích động, giọng nói cũng dần nghẹn ngào: "Tại sao chỉ có mình tôi bận tâm! Tôi bận tâm vì bạn thân nhất của tôi lại trở thành bạn gái của "anh trai" tôi ngay trước mắt tôi! Mà tôi thậm chí còn không biết cả hai đã ngủ cùng nhau từ khi nào!"
Steven bất lực kéo cậu ấy lại: "Được rồi, em ngồi xuống trước đi."
"Tôi nói cho cậu biết! Tôi không đồng ý mối quan hệ này!"
Trong lời phát biểu đầy kích động của Sơ Tiểu Niên, Trần Túy bất chợt nhớ lại địa điểm và thời gian lần đầu gặp Tần Phong…
Vì vậy, cô chọn cách im lặng.
"Trần Túy, cậu tỏ cái thái độ gì đấy?" Ai ngờ Tiểu Niên lại tinh mắt bắt được vẻ mất tự nhiên chợt qua của cô: "Cậu đừng nói với tôi, thực ra hai người đã sớm…"
Sơ Tiểu Niên khựng lại xoa cằm trầm tư, sau đó tỏ ra chán chường thấy rõ: "Thực ra tôi nên sớm nhận ra điều không đúng, với tính cách của cậu làm sao có thể thân thiết với Tần Phong như vậy? Không đúng không đúng! Chính vì tôi cảm thấy hai người không thể đến với nhau, nên đã không nhắc nhở cậu."
"Ôi trời! Tôi quên mất! Khuôn mặt của Tần Phong chính là gu của cậu mà, vậy mà tôi lại mang nguy hiểm đến trước mặt người chị em của mình?!" Cậu ấy tự diễn một vở kịch trong đầu, miệng không ngừng lảm nhảm: "Không thể như thế được! Cậu là người luôn phân biệt rõ giữa công và tư cơ mà?"
Sơ Tiểu Niên chưa bao giờ nghi ngờ về nguyên tắc của Trần Túy, nếu không thì cũng sẽ không chút đề phòng.
Bài phát biểu này quá dữ dội, Trần Túy đã đọc ra ý nghĩa khác trong ấy, đó là một lời cảnh báo mạnh mẽ.
Nhưng cô không hiểu tại sao Sơ Tiểu Niên lại phản ứng mạnh như vậy về chuyện giữa mình và Tần Phong, đây là lần đầu tiên cô muốn làm rõ một chuyện gì đó.
"Cậu không đồng ý tôi và Tần Phong ở bên nhau."
"Không đồng ý!"
"Nhưng trước đây cậu luôn khen Tần Phong."
"Tôi…" Sơ Tiểu Niên nghẹn lời.
Cậu thực sự thường khen Tần Phong, cũng thừa nhận người này đủ xuất sắc, nhưng điều kiện là Trần Túy không liên quan đến vấn đề tình cảm với người này. Nguyên do quá phức tạp, Sơ Tiểu Niên thực sự không muốn bàn luận chuyện riêng tư của người khác.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!