*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thực tế cho thấy, dù có trực giác nhạy bén, nhưng khả năng quan sát của Sơ Tiểu Niên lại chỉ ở mức trung bình.
Cậu ấy phỏng đoán Trần Túy có thể đã lén lút đưa một gã trai trẻ về nhà, nhưng vẫn không thu được gì dù đã đi một chuyến. Ngay cả khi Sơ Tiểu Niên mở chai nước hoa ở đầu giường và xịt vài nhát, cậu ấy vẫn có thể thản nhiên nhận xét rằng "mùi này hình như giống với của Tần Phong".
Trần Túy trong lúc thả lỏng không khỏi nghi ngờ, không biết Sơ Tiểu Niên làm sao có thể tay thì cầm "bằng chứng" mà vẫn mở miệng thốt ra hai chữ "duyên phận", và không hề nghi ngờ gì về mối quan hệ giữa cô với Tần Phong.
Nghĩ đến việc tuần trước ai đó đã nhắc đến sinh nhật, cô liền hỏi Tiểu Niên: "Sinh nhật của Tần Phong là ngày mùng 1 tháng 6 phải không?"
"Ừ, hình như đúng vậy, Ngày Quốc tế Thiếu nhi mà." Tiểu Niên nói: "Anh ta tự nói với cậu à?"
"Ừ."
"Tần Phong rất bí ẩn, sinh nhật của anh ta chưa bao giờ được nhắc đến."
"Thế à."
"Cũng không tổ chức cùng gia đình."
"Gia đình?" Trần Túy vô thức nói: "Không phải anh ấy…" là trẻ mồ côi sao?
"Không phải gì?"
"Không có gì."
Sơ Tiểu Niên không để ý, ngồi trên sofa húp bát hoành thánh: "Quán hoành thánh củi thanh này ngon thật! Lần trước còn là lần đầu tiên tớ đến đó." Chợt nghĩ đến điều gì, cậu ấy lại nói: "Tớ nhớ Tần Phong cũng rất giỏi trong việc làm hoành thánh, nhìn không thua kém gì ở quán đâu."
Trần Túy tin vào câu nói này, dù sao thì tình cảm và sự gắn bó của Tần Phong với hoành thánh sâu sắc hơn nhiều so với người thường.
Tuy nhiên, Sơ Tiểu Niên không nhắc đến chuyện về bố của Tần Phong, vì vậy Trần Túy cũng không thể xác định được, cậu ấy hoàn toàn không biết gì hay là im lặng không nói.
"Tequila, tuần sau có muốn đi mua váy không?"
"Hử? Gì cơ?" Trần Túy không nghe rõ.
"Tớ đang hỏi cậu cuối tuần sau có muốn đi mua váy cho staff party không."
"Không." Trần Túy nói: "Tôi không thích mua sắm."
"Chậc, lười quá thể, chỉ có cậu thôi đó, dựa vào dáng người đẹp mới có thể tùy tiện mua đồ trên mạng, làm người ta khóc thét…"
"Làm hoành thánh khó lắm sao?"
Sơ Tiểu Niên đột nhiên bị ngắt lời, sau khi sửng sốt giây lát thì trả lời: "Ờ, đúng rồi, tuy cùng loại với Tortellini, nhưng kỹ thuật lại hoàn toàn khác. Tớ giỏi làm Tortellini, nhưng lại không học được loại "Tortellini bọc thịt" này." Cậu ấy vừa nói vừa gõ vào cái bát đang cầm trong tay.
Chủ đề dễ dàng bị Trần Túy chuyển hướng, hai người từ mua sắm chuyển sang chuyên môn: "Nhưng cậu có thể thử xem, trình độ nấu ăn của chef chúng ta khác với người thường mà."
Trần Túy không đáp lại lời khen thái quá này, mà chỉ cười mỉm. Cô thấy Sơ Tiểu Niên cầm máy tính bảng lên tìm video hướng dẫn làm hoành thánh.
Kỹ thuật gói hoành thánh trong video giống hệt như những gì cô nhìn thấy trong tiệm ăn ngày hôm đó. Chỉ chốc lát, Trần Túy đã dán mắt vào video hướng dẫn, sau đó cô không còn nghe được người bên cạnh nói gì nữa.
—
Ngay sau khi Tần Phong trở về căn hộ, anh thay quần áo và ra ngoài một lần nữa.
Không thể coi thường tình hình giao thông ở Thượng Hải vào giờ cao điểm sau giờ tan tầm. Anh chỉ di chuyển được vài km và bị kẹt trên đường trong nửa tiếng đồng hồ. Tần Phong liếc sang bên cạnh, thấy ghế phụ trống thì lại có chút không quen.
Anh muốn hạ cửa sổ xuống để gió thổi bay sự bực bội, nhưng cái nóng của đầu mùa hè khiến anh càng ngột ngạt. Sau khi chậm chạp lết thêm được vài cây số, Tần Phong quyết định quay đầu xe, lái vào một trung tâm thương mại.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!