Chương 46: (Vô Đề)

Lục Vọng đóng tủ đông lại, khóa cửa căn hộ rồi rời khỏi tầng 36. Sau khi bước ra khỏi thang máy, anh gọi điện cho Đồng Tự: "Đưa máy cho Lâm Hiểu Hiểu."

Mười phút sau, Tô Đạt gọi lại cho Lục Vọng: "Còn biết để Lâm Hiểu Hiểu gọi điện cho tôi. Làm sao anh phát hiện ra?"

"Tôi đâu có mù. Hơn nữa cậu còn bị què một chân, ai chẳng nhận ra là cậu… Tôi không tính sổ với cậu lúc này, gọi điện chỉ để nói cho cậu biết, cẩn thận với Ngô Chí, đừng bám sát quá."

Tô Đạt: "Ý gì?"

"Tôi nghi là trong cốp xe của hắn có xác người." Lục Vọng nói bằng giọng bình thản nhưng khiến người nghe lạnh sống lưng: "Tôi ngửi thấy rồi, mùi đã bốc lên rồi."

Tô Đạt im lặng một lúc lâu, rồi lạnh lùng nói: "Được, tôi biết rồi, cúp máy đây!"

Tô Đạt vẫn bám theo xe Ngô Chí sau khi xuống cao tốc. Ở ghế phụ trong xe cậu là một túi xách chưa kéo khóa kín, bên trong lộ ra một phần chuôi dao.

Tô Đạt xoay vô

-lăng, lái xe ra khỏi lối rẽ: "Tôi sẽ bám sát hắn."

Cúp máy xong, Tô Đạt đập mạnh lên vô

-lăng, gân xanh ở thái dương nổi rõ. Cậu dùng tay kia ôm lấy đầu, phải mất một lúc mới bình tĩnh lại được.

Trong đầu cậu hiện lên đoạn video đe dọa do Ngô Chí gửi đến, là đoạn quay lại lúc cậu và Lâm Hiểu Hiểu bị bắt cóc. Cảnh quay tồi tệ nhất của Lâm Hiểu Hiểu lại bị hung thủ ghi lại, rồi rơi vào tay Ngô Chí!

Không chỉ cậu nhận được đoạn video uy h**p, Lâm Hiểu Hiểu cũng nhận được.

Cô gọi điện khóc với cậu, kể về sự bất lực của mình. Ngô Chí uy h**p cô phải làm livestream, nếu không sẽ tung đoạn video kia lên mạng.

Lâm Hiểu Hiểu không còn lựa chọn nào khác, đành phải làm theo lời Ngô Chí.

Tô Đạt vô cùng tức giận. Khi thấy một đám đàn ông trong phòng livestream trơ trẽn hỏi Lâm Hiểu Hiểu những câu th* t*c, cậu càng thêm phẫn nộ.

Cậu cảm thấy tim mình như bị bóp nghẹt, không thể thở nổi.

Cậu từng hứa với Lâm Hiểu Hiểu rằng sẽ xử lý mọi chuyện, nhưng thực ra cũng chẳng có cách nào tốt hơn, chỉ có thể dùng cách của kẻ ác để trừng trị kẻ ác.

Cậu đã chuẩn bị đầy đủ các công cụ để bắt cóc, cũng âm thầm theo dõi Ngô Chí hai ngày trời, cuối cùng mới tìm được thời cơ ra tay, không ngờ lại bị Lục Vọng phát hiện.

Giờ đây cậu đang rất bực bội. Chỉ cần nghĩ đến việc Lâm Hiểu Hiểu vẫn đang bị Ngô Chí ép buộc đóng phim, cậu không thể nuốt trôi cơn giận này.

Đặc biệt là hôm nay khi thấy nam chính lại là Đồng Tự, cậu càng lo lắng hơn.

Cậu không thể không tưởng tượng đến cảnh hai người phim giả tình thật. Nếu cậu chưa từng quan hệ với Lâm Hiểu Hiểu, có lẽ còn có thể dứt bỏ tình cảm này. Nhưng giữa họ đã xảy ra chuyện đó!

Đã xảy ra quan hệ, thì không thể buông tay nữa rồi. Cậu là người đàn ông đầu tiên của Lâm Hiểu Hiểu, cũng muốn là người cuối cùng.

Vì thế, để tiêu hủy đoạn video, cậu buộc phải lên kế hoạch bắt cóc Ngô Chí.

Nhưng kế hoạch đó giờ đây bị Lục Vọng chen ngang, buộc phải dừng lại ngay lập tức.

Tô Đạt tiếp tục bám theo xe của Ngô Chí, chạy mãi đến tận thôn Hoàng Đào. Điều lạ là việc đầu tiên Ngô Chí làm không phải là đỗ xe trước nhà, mà là rẽ vào một con đường hẻo lánh, lái cho đến khi hết đường mới dừng lại.

Ngô Chí dừng lại trước một rừng trúc rậm rạp, những bụi trúc che khuất gần hết tầm nhìn của Tô Đạt.

Cậu chỉ thấy Ngô Chí xuống xe, mở cốp sau, dường như đang kéo ra một thùng giấy khá lớn.

Xem ra Lục Vọng nói đúng, trong chiếc thùng đó thực sự chứa thứ gì đó không thể công khai. Có lẽ là thi thể thật.

Sợ bị phát hiện nên Tô Đạt đỗ xe ở khá xa, cậu men theo một lối đi vòng khác để tiếp cận.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!