Chương 22: (Vô Đề)

Mặc Lâm và Lư Thanh Sơn mất nửa tiếng đồng hồ để chọn hết các cuốn sách liên quan đến pháp thuật. Trời cũng đã sắp tối, họ còn vội tới thôn Hoàng Đào để tìm hiểu chuyện người dân chết đuối hai năm trước.

Lư Thanh Sơn vừa đóng gói sách vào thùng giấy, vừa nói với ông nội: "Ông ơi, mấy quyển sách này cháu mượn vài hôm nhé."

Ông cụ đang cao hứng đánh cờ, không quay đầu lại: "Cứ lấy đi, nhớ mang về cho ông đấy… tướng quân! Ha ha ha…"

Lư Thanh Sơn ôm đống sách bỏ vào cốp xe, rồi cùng Mặc Lâm lái xe đi thôn Hoàng Đào.

Lúc này trong thư viện, Lục Vọng đang cắm ổ cứng vào máy tính, dùng chức năng tìm kiếm để loại bỏ các thông tin không liên quan. Trong lúc máy đang tự động tìm kiếm, anh cầm điện thoại lên, định đặt vài ly trà sữa cho mọi người để tỉnh táo hơn.

"Xem muốn uống gì nào?" Lục Vọng đưa điện thoại cho Đồng Tự.

Đồng Tự nhận lấy, tùy ý chọn một ly trà sữa trân châu thêm thạch dừa. Lúc đang chọn lượng đường, đột nhiên một tin nhắn WeChat bật lên.

Tần Phong: [Anh Lục, dạo này sao không thấy anh ra ngoài chơi?]

Tần Phong: [Nếu tôi nhớ không nhầm thì mai là sinh nhật cậu đúng không? Sao thế, không định đãi tụi này một bữa à?]

Ngón tay Đồng Tự khựng lại trên màn hình, đúng lúc đó điện thoại tự động khóa màn hình.

"Điện thoại anh bị khóa rồi." Đồng Tự đưa lại cho Lục Vọng.

Lúc đó, Lục Vọng đang chăm chú nhìn màn hình máy tính, mắt lướt nhanh qua từng dòng kết quả tìm kiếm:"Mật khẩu là 990909, tự mở đi."

Đồng Tự: "Mật khẩu gì mà đơn giản thế?" Nói vừa dứt câu, cậu chợt nhận ra, hôm nay là ngày 8 tháng 9, chẳng lẽ tên Lục Vọng này sinh năm 1999 à?

Lục Vọng liếc cậu một cái, cười nói: "Sao hả, dễ nhớ đúng không?"

Đồng Tự: "Tôi nhớ mật khẩu của anh làm gì chứ?"

Ngón tay thon dài chạm hai cái lên màn hình điện thoại, màn hình sáng lên, hình đồ đằng đầy máu trên màn hình khóa trông đặc biệt chói mắt.

Đồng Tự nhíu mày: "Sao anh vẫn còn dùng hình nền này thế?" Ngón tay của cậu dừng lại ở giao diện màn hình khóa, có chút do dự không muốn chạm vào, nên đưa điện thoại cho Lục Vọng: "Giúp tôi ghi chú lại, trà sữa trân châu thêm thạch dừa… ba phần đường."

Lục Vọng nhận lấy điện thoại, ngẩn người một chút, mắt dán chặt vào màn hình, nhìn một hồi lâu mới nói: "Đồng Bảo, tôi phát hiện ra hình này nếu nhìn ngược lại cũng là một khuôn mặt người."

Đồng Tự: "Nhìn ngược lại?"

Lục Vọng xoay điện thoại 180 độ, đưa sát đến trước mặt Đồng Tự: "Nhìn hình này khi đảo ngược, có thấy giống một gương mặt đang cười không?"

Đồng Tự nhìn chăm chú vào điện thoại Lục Vọng đưa tới, quan sát kỹ một lúc, quả thật như lời anh ta nói, hình này khi lật ngược lại trở thành một khuôn mặt cười đầy rùng rợn. Khuôn mặt ban đầu đang nhe răng trợn mắt, sau khi xoay nửa vòng lại trở thành đồ trang trí trên trán của khuôn mặt người.

Đồng Tự: "Đúng thật, hình đồ đằng này thú vị đấy!"

Do góc chụp cố định và hoa văn đồ đằng khá phức tạp, việc họ có thể nhận ra gương mặt nhe răng trợn mắt đã là rất khó, nên khi xem lại bức ảnh này, não bộ đã bị định hình từ trước, vì vậy không phát hiện ra rằng nếu lật ngược hình này lại sẽ là một khuôn mặt hoàn toàn khác.

Lục Vọng kể chuyện này với cảnh sát Lưu, sau khi xem qua, cảnh sát Lưu cũng cảm thấy bức hình này ẩn chứa điều gì đó tinh vi, lập tức lấy điện thoại ra báo cáo phát hiện mới này với Trưởng khoa Nghiêm.

"Hai thực tập sinh này được đấy, lại phát hiện ra chi tiết mà chúng ta không để ý, đáng được khen ngợi!"

Trưởng khoa Nghiêm khen ngợi qua điện thoại, cảnh sát Lưu cũng nhìn họ bằng con mắt khác: "Anh cứ tưởng thực tập sinh chỉ đến để giết thời gian, xem ra hai cậu khác đấy, cố gắng làm việc đi, anh đánh giá cao hai cậu!"

Lục Vọng và Đồng Tự nhìn nhau, nở một nụ cười rạng rỡ để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp.

Đồng Tự thầm nghĩ: Tên ngu này cười trông ngu thật!

Khi Mặc Lâm và Lư Thanh Sơn đến thôn Hoàng Đào thì trời đã bắt đầu tối. Quả đúng như lời Lư Thanh Sơn nói, thôn Hoàng Đào dường như không có mấy người, nhiều ruộng tốt đã bị cỏ dại mọc um tùm.

Đi theo con đường bê tông rộng ba mét, họ đến một ngã rẽ, Mặc Lâm dừng xe lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!