Chương 21: (Vô Đề)

Đồng Tự và Lục Vọng ngồi ở hàng ghế cuối của phòng họp, chẳng ai chú ý đến họ. "Lặp từ thì sao, nghe đáng yêu mà."

Đồng Tự vừa nghe các thành viên chủ chốt từ các bộ phận phân tích vụ án, vừa nghe Lục Vọng lẩm bẩm bên tai mấy chuyện linh tinh, trong lòng lại đang lo lắng cho Tô Đạt và Lâm Hiểu Hiểu, đầu óc rối như mớ bòng bong.

"Cậu lo cũng vô ích," Lục Vọng vắt chéo chân, nói "Chi bằng làm việc gì đó thiết thực hơn." Nói xong, Lục Vọng giơ tay phải lên cao.

Trên bục hội nghị, Cục trưởng Trịnh đang tổng kết: "Lần này lực lượng cảnh sát được bố trí rất đầy đủ. Tất cả các bộ phận phải phối hợp tối đa để phá án! Nhất định phải bắt được tên sát nhân về quy án! Ai có lịch nghỉ đều phải hoãn lại… Người ở hàng ghế sau giơ tay, có vấn đề gì sao?"

Lục Vọng lập tức đứng dậy: "Cục trưởng, em là thực tập sinh của khoa pháp y, em cũng muốn tham gia hành động lần này!"

"Thực tập sinh à…" Cục trưởng Trịnh nghĩ một chút: "Chúng ta có bao nhiêu thực tập sinh vậy?"

Hôm nay Chu Tử Du nghỉ phép, chỉ có Lục Vọng và Đồng Tự đến cục cảnh sát.

"Ba người, đều là thực tập sinh của khoa pháp y." Vương Nhạc trả lời.

Cục trưởng Trịnh suy nghĩ một lát: "Vậy thế này đi, Nghiêm Cát, cậu sắp xếp cho ba thực tập sinh đến thư viện cùng tổ vật chứng tìm tài liệu!"

"Rõ, Cục trưởng Trịnh." Nghiêm Cát quay đầu liếc nhìn họ một cái, thầm nghĩ: Mấy cậu nhóc này cũng tích cực đấy.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Lục Vọng và Đồng Tự theo Cố Nguyên quay về phòng pháp y.

Cố Nguyên quay lại nhìn hai người đi phía sau lưng mình: "Không đi sang tổ vật chứng à?"

"Bọn em muốn đi hiện trường." Đồng Tự nói.

Cố Nguyên quay người lại, nói thẳng: "Hai đứa chưa được huấn luyện chuyên nghiệp, đi hiện trường chỉ vướng chân vướng tay. Tốt hơn hết là đến tổ vật chứng làm việc trong khả năng của mình."

Đồng Tự cúi đầu, có chút không cam lòng: "Không cho đi thì em cũng sẽ lặng lẽ theo sau."

Cố Nguyên biết cậu đang rất buồn, nhưng anh không biết phải an ủi thế nào, từ trước đến giờ, việc an ủi người khác vốn không phải sở trường của anh. Anh thầm nghĩ, hay là cho cậu bé này viên kẹo nhỉ.

Vừa thò tay vào túi, thì Mặc Lâm bước tới: "Đã đến đây thì phải tuân theo mệnh lệnh cấp trên."

Một giọng nói trầm thấp, đầy từ tính và phong thái ưu nhã vang lên. Đồng Tự ngẩng đầu lên, chạm ngay vào ánh mắt dịu dàng như đang mỉm cười của Mặc Lâm. Đôi mắt ấy có màu sắc rất nhạt, lại ẩn chứa vẻ thần bí khó tả.

"Đừng xem nhẹ việc tìm tài liệu." Mặc Lâm mỉm cười nói "Tìm được thông tin về đồ đằng, phân tích được ý đồ của hung thủ, sẽ giúp giảm bớt gánh nặng công việc cho cả đội điều tra hình sự. Đây là nhiệm vụ rất quan trọng. Anh cũng định đi cùng hai đứa."

Lục Vọng đứng bên cạnh không giấu được kinh ngạc: "Thầy Mặc, thầy cũng đi sao?"

Với thân phận và địa vị như thầy Mặc, mà lại cùng mấy thực tập sinh đi thư viện tìm tài liệu? Chuyện này nói ra chắc chẳng ai tin nổi.

Mặc Lâm mỉm cười: "Anh đã nói rồi, nhiệm vụ này rất quan trọng." Nói xong, anh giơ tay xem đồng hồ: "Anh còn một cuộc họp video, khi nào hai đứa xuất phát thì báo anh một tiếng."

"Vâng ạ." Đồng Tự gật đầu, tiễn mắt nhìn Mặc Lâm bước vào văn phòng.

Thấy thầy Mặc đã vào phòng, Lục Vọng cúi đầu nhìn Đồng Tự: "Vậy là thầy ấy nói vài câu là cậu ngoan ngay à?"

Đồng Tự liếc anh một cái: "Không phải đã nói rồi à? nhiệm vụ rất quan trọng."

Lục Vọng âm thầm nhớ lại nét mặt và phản ứng của Đồng Tự lúc trước, gãi gãi huyệt thái dương: "Tôi còn tưởng cậu sẽ phản kháng thêm cơ đấy."

Đồng Tự đáp: "Thầy Mặc nói đâu sai, đi thôi, sang tổ vật chứng."

Thế là hai người quay lại tổ vật chứng, tổ trưởng Nghiêm theo chỉ thị của Cục trưởng Trịnh đã giao nhiệm vụ cho họ: "Cục trưởng bảo các cậu đến thư viện tìm tài liệu cũng hợp lý đấy. Dù sao thì hiện trường vẫn quá nguy hiểm. Trường học giao các cậu cho đội hình sự, thì đội phải đảm bảo an toàn cho các cậu… Anh sẽ để Tiểu Lưu bên tổ bọn anh lái xe đưa các cậu đi.

Có gì cần cứ nói với anh hoặc Tiểu Lưu."

"Thành phố Nham Hải có 16 thư viện, các cậu bắt đầu từ khu Thanh Tú, sao lưu toàn bộ danh sách mượn sách phù hợp với đặc điểm của nghi phạm vào ổ cứng, cuối cùng giao cho Cảnh sát Mộng tổng hợp…. Nhiệm vụ này tuy không khó, nhưng rất quan trọng!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!