Chương 1: Wa Ha Ha

Wa Ha Ha: Tên một thương hiệu đồ uống rất nổi tiếng ở Trung Quốc, đặc biệt gắn liền với các loại sữa dinh dưỡng, nước trái cây, và nước giải khát cho trẻ em.

===

Ánh nắng xuyên qua tán lá của cây đa, những vệt sáng lốm đốm lung linh đung đưa nhẹ nhàng theo làn gió.

Bên cạnh biển báo trạm xe buýt, một nam sinh mặc áo sơ mi trắng đang đứng. Cậu nhìn chiếc xe buýt đang từ xa chạy tới, đôi mắt hai mí hình quạt và hàng mi cong vút cũng chuyển động theo hướng chiếc xe.

Đợi xe buýt dừng hẳn, cậu sải bước chân dài lên xe, chọn một chỗ gần cửa sổ rồi ngồi xuống.

Trên màn hình nhỏ trong xe buýt liên tục phát tin tức từ đài truyền hình. Dù không bật tiếng, nhưng hầu như tất cả hành khách trên xe đều dán mắt vào dòng chữ phụ đề chạy bên dưới màn hình.

[Hôm qua, đội cảnh sát hình sự thành phố Nham Hải nhận được báo án từ một công trình xây dựng tại khu Thanh Tú. Người phụ trách công trình cho biết đã đào được một thi thể nữ khi đang đào hố móng. Cảnh sát đã lập tức phong tỏa hiện trường. Sau khi khám nghiệm pháp y, xác định nạn nhân là một thiếu nữ khoảng 17 tuổi, cao 163cm, nặng 50kg. Gương mặt bị vật cùn phá hủy, không thể nhận dạng được ngũ quan, dấu vân tay ở cả mười đầu ngón tay đều bị xóa, hiện chưa thể xác định danh tính.

Điều khiến người ta khó chấp nhận là hung thủ đã tàn nhẫn cắt đi b** ng*c bên phải của nạn nhân. Thi thể hiện đã được đưa về đội cảnh sát hình sự thành phố Nham Hải.]

Ánh nắng gay gắt chiếu xiên qua cửa sổ khiến Đồng Tự cảm thấy như cả trái tim bị thiêu đốt.

Chiếc xe này sẽ đi ngang qua đội cảnh sát hình sự Nham Hải. Đồng Tự ngẩng đầu xác nhận trạm dừng mình cần xuống, sau đó bước xuống xe từ cửa sau.

Cậu đi thẳng về phía sảnh chính của sở cảnh sát.

"Xin chào, tôi đến để nhận dạng thi thể."

Vì đã khát nước quá lâu, giọng của cậu hơi khàn, nhưng lại rất dễ nghe.

Nữ cảnh sát ngẩng đầu liếc nhìn Đồng Tự đang đeo khẩu trang: "Đến nhận dạng thi thể phải không, hãy báo thông tin cơ bản của người mất tích."

"Đồng Miểu, nữ, 16 tuổi, cao 162cm, nặng khoảng 50kg."

Nữ cảnh sát hỏi tiếp: "Trên người có vết bớt hay dấu hiệu gì đặc biệt không?"

Đồng Tự suy nghĩ một lát rồi đáp: "Trên cánh tay trái có một nốt ruồi đỏ."

Nữ cảnh sát lại hỏi: "Chân có vết sẹo dài khoảng năm centimet không?"

Đồng Tự lắc đầu: "Không có."

"Đăng ký chứng minh thư và số điện thoại." Nữ cảnh sát chỉ vào tờ phiếu thu thập thông tin trên bàn: "Điền xong thì qua hành lang bên tay phải xếp hàng."

Sau khi đăng ký thông tin xong, Đồng Tự quay đầu lại thấy mấy người trung niên với khuôn mặt tang thương đang ngồi ở ghế bên ngoài phòng giải phẫu. Cậu đoán chắc là chỗ đó, nên bước thẳng tới.

Em gái của Đồng Tự bỗng nhiên mất liên lạc. Cậu đã tìm khắp nơi từ trường học, trong nhà đến tất cả những nơi mà em gái có thể xuất hiện, nhưng vẫn không thấy tung tích.

Đồng Miểu vốn là một đứa trẻ ham chơi. Trước đây còn có người quản, nhưng từ khi mẹ qua đời vì tai nạn giao thông và ba ra nước ngoài, cô bé như chim sổ lồng, thường xuyên mất dạng. Có những lúc rất khuya mà vẫn còn tụ tập với đám bạn ở lề đường.

Những lúc không đi học, Đồng Tự liền đi tìm em khắp nơi. Hai anh em như có thần giao cách cảm, mỗi lần tìm là đều tìm được.

Có khi Đồng Miểu đang cắm đầu chơi game ở tiệm net, có khi đang uống rượu trong KTV với một nhóm nam nữ ăn mặc lòe loẹt, có khi lại đang nhảy nhót trong quán bar cùng nhóm bạn gái mặc đồ thiếu vải…

Đồng Tự rất kiên nhẫn khi tìm người. Nói chung là cứ rà từng chỗ em gái có thể tới, cuối cùng đều sẽ tìm ra được.

Nhưng lần này thì khác. Những cô bạn gái trước kia từng chơi với Đồng Miểu đều nói không biết cô nhóc đã đi đâu. Trong lúc lo lắng tột độ, Đồng Tự đã quyết định báo cảnh sát.

Phụ nữ và trẻ em mất tích là trường hợp đặc biệt, có thể lập án điều tra ngay cả khi chưa đủ 24 giờ.

Đồng Tự gấp rút báo án là có lý do, mà sự việc phải bắt đầu kể từ một tháng trước.

Một tháng trước, có một nam sinh đến đồn cảnh sát báo án bạn gái của mình đã mất tích hai ngày, mọi người xung quanh không ai có thể liên lạc được. Sau khi cảnh sát lập án, họ điều tra camera giám sát khu nhà của cô gái, phát hiện lúc cô gái trở về, có một người đàn ông khả nghi đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang đang bám theo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!