Những tên lái buôn đang lao đến liền bị chọc chính diện vào ngực và đầu, vũ khí trong tay có chém đến cũng chỉ là chém vào không khí, sào tre được đâm tới với tốc độ cực nhanh, lại cộng thêm tốc độ lao đến của bọn chúng, lực tác dụng quả thực không nhỏ chút nào.
6-7 tên lao lên trước nhất không có tên nào tránh được, tên chạy đầu thậm chí còn bị chọc cho bay ngược lại, những người ở phía sau vội vàng tránh né, bước chân lập tức trở nên hỗn loạn, những người cầm sào tre lập tức đồng loạt tiến lên một bước, lại là chọc mạnh về trước.
Liên tiếp tiến trước 3 bước, những lái buôn của Bình Độ liền ngã xuống mười mấy người, sào tre tuy là đầu bằng nhưng đột nhiền bị chọc mạnh vào ngực, đầu về cơ bản là vô cùng đau đớn, nằm im không động đậy được.
Khưu Đại Hải và mười mấy người còn lại đều giật mình, nhấc chân cái là liền chạy ngược về phía sau, chạy mấy bước lại phát hiện đối phương không nhân cơ hội truy kích mà lụi lại mấy bước rồi đứng nguyên tại chỗ.
Bọn Khưu Đại Hải đứng ở đó ngơ ngạc nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải là gì bây giờ, chúng đều là không còn dũng khí để tiếp tục động thủ nữa.
Khưu Đại Hải vào nam ra bắc cũng xem là có chút kiến thức, nhìn những thôn dân cầm sào tre này, lại nhìn thấy những động tác của bọn họ có chút phong cách của quân nhân tinh nhuệ, nghĩ đến đây liền cảm thấy có chút lành lạnh sống lưng.
Truyện Thuận Minh
Đột nhiên hắn nghĩ tới 1 vấn đề, Linh Sơn Vệ Sở chính ở gần đây, mình đi buôn muối lậu trước giờ không xem Vệ Sở này ra gì, chẳng lẽ là lần này bọn họ đến là để gây phiền phức.
Lúc này phía đối diện lại có người hô lên:
- Khưu Đại Hải, đừng có rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, tôi hỏi thêm lần nữa, lời tôi nói lúc nãy anh có chấp nhận không?
Nghĩ kĩ một chút, nếu chấp thuận thì cũng không có gì to tát cả, mình cùng lắm thì bỏ lại một nửa số muối này, sau đó tiếp tục quay lại vận chuyển một lần nữa là được.
Nhưng Khưu Đại Hải tự cảm thấy mình là nhân vật có tiếng tăm trong giới buôn muối lậu ở Lai Châu, các nơi đều phải nể mặt hắn, cứ như thế này bị một đám nông dân không rõ xuất xứ uy hiếp đúng là quá mất mặt.
Đang trong lúc cân nhắc, phía sau lại có người kéo mạnh vạt áo của hắn, Khưu Đại Hải quay đầu lại định chửi thì thấy thủ hạ đắc lực của hắn đang chỉ về phía trước.
Miệng hắn lại há ra không nói được thành lời, Khưu Đại Hải ngạc nhiên quay đầu lại thì thấy những người đối diện đang quay ngược sào tre lại, chỉ đầu còn lại của sào tre về phía bọn chúng.
Đầu này là đầu đã được vót nhọn, nhìn thì thấy có chút buồn cười, nhưng bị những đầu nhọn này chỉ vào, những lái buôn của Bình Độ đều bị dọa cho sởn gai ốc.
Những tên đang nằm trên đất vội ra sức bò về phía sau, nếu để đầu nhọn này chọc vào người thì sẽ biến thành cái xác chết a.
Khưu Đại Hải há hốc mồm, đứng sững sờ ở đó, cho đến khi có người ở phía sau đẩy hắn 1 cái mới phản ứng lại được, vội vàng hô lớn:
-Cứ làm theo lời của các huynh đệ đi, mọi người kiếm được bát cơm cũng là không dễ dàng gì, hòa khí phát tài mà...
Vừa nói vừa quay đầu lại nói lớn:
-Còn ngơ ngác ở đấy làm gì, nhanh dỡ hàng xuống, cái gì mà dỡ một nửa, dỡ hết xuống, dỡ hết xuống.
Thấy bọn họ biết điều như vậy, trong số những người cầm sào tre có 1 người bước ra, trong tay cầm một cái túi nhỏ, bước đến phía trước Khưu Đại Hải, vừa cười vừa đưa cho hắn nói:
- Khưu lão ca, đây là 30 lượng bạc mua 72 gánh muối của anh, anh cũng không lỗ, anh cũng đừng mặt mày ủ rũ như vậy, quay lại đồng muối mua tiếp một lần nữa là được, chúng tôi cũng không làm khó anh nữa.
Nghe thấy điều kiện này, Khưu Đại Hải thở phào một cái, đối phương cũng không phải là không nói lĩ lẽ, vẫn giữ được chừng mực với hắn.
Nhìn người thanh niên bước đến này cũng chỉ ở độ tuổi hơn 20, da đen nhánh, chân tay to thô, nhìn bộ dạng cũng biết ngay là con em nhà nông ở gần biển, thấy lượng bạc không thiếu, Khưu Đại Hải ít nhiều cũng cảm thấy đỡ tức, hỏi một câu khách khí:
-Vị huynh đệ này, lão Khưu tôi hành nghề buôn muối đã gần 10 năm, đây là lần đầu tiên trông thấy các vị huynh đệ như thế này, không biết là người ở đâu?
Câu nói này có ý là nghe ngóng thăm dò nguồn gốc của đối phương, người thanh niên đó cũng không tránh né, cười hi hi nói:
-Khưu lão ca, thời gian gặp nhau của chúng ta sau này còn dài, từ từ rồi huynh sẽ biết, nhanh đi đi, chúng tôi còn phải thu dọn chỗ muối này.
Trên một ngọn đồi gần đó, Lý Mạnh đang theo dõi tất cả những sự việc xảy ra trên đường, những lái buôn muối ở Bình Độ đang ủ rũ cúi đầu đẩy xe quay về phía đồng muối.
Tiếp đó liền có 4-5 mươi người chui từ 2 bên đường ra, đẩy xe một bánh chất muối lên rồi vận chuyển đi.
-Mấy tên đó đã bị đánh thành thế này rồi, hay là chúng ta....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!