Chương 26: (Vô Đề)

Anh cầm điện thoại rất chặt, khó có thể che giấu sự hỗn loạn trong lòng.

Thân hình cao gầy của người đàn ông nán lại cửa cục thành phố rất lâu, lâu đến mức Cố Tri Vi gọi điện cho anh hỏi anh ngủ trong nhà vệ sinh rồi à.

Cố Nghiêu Dã lúc này mới nhớ tới, anh nói với Cố Tri Vi là mình đi vệ sinh.

Lúc này nửa tiếng đã trôi qua.

Khi Cố Nghiêu Dã trở lại nhà hàng Trung Quốc, Chu Thỉ đã rời đi.

"Giáo sư Chu nhận một cuộc điện thoại. Có vẻ như đường ống nước trong căn nhà thuê đã bị vỡ nên anh ấy vội vàng quay lại để xử lý." Cố Tri Vi truyền lời thay Chu Thỉ.

Dù sao, trước khi rời đi, người ta vẻ mặt áy náy bàn giao với cô bé, bảo nhất định phải giúp chuyển lời tới Cố Nghiêu Dã.

Nói là lần sau Giang Tĩnh Nguyệt rảnh rỗi, nhất định sẽ chiêu đãi bọn họ thật tốt.

Cố Nghiêu Dã không quan tâm Chu Thỉ đi hay chưa, anh chỉ hỏi Cố Tri Vi: "Em đã ăn xong chưa?"

"Ăn xong rồi, anh đưa em về nhà cũ."

Cố Tri Vi gật đầu, lấy khăn giấy lau miệng, ngẩng đầu nhìn mặt người đàn ông: "Anh, anh vừa đi đâu vậy?"

"Nhà vệ sinh." Thấy cô ăn xong, Cố Nghiêu Dã hai tay đút túi quần đi ra khỏi nhà hàng.

"…"

Gạt quỷ hả.

Đương nhiên, Cố Tri Vi không tin lí do thoái thác của Cố Nghiêu Dã, cô lờ mờ đoán được anh đã đi đâu, nhưng cô không vạch trần người đàn ông.

"Đúng rồi, lúc anh đi vắng, em trò chuyện với giáo sư Chu rất nhiều."

"Nói bóng nói gió hỏi thăm một chút quá trình yêu đương của anh ấy với chị Tĩnh Nguyệt, anh có muốn nghe không?"

Cố Tri Vi xách túi chạy theo người đàn ông chân dài.

Cô không khỏi tiện tay phỉ báng người anh trai này xíu.

Đều cùng một cha mẹ sinh ra, vì sao anh cả cao gần 1,9m.

Cô lại nhỏ nhắn như ngọn cỏ bên gốc cây to vậy.

Cũng quá không công bằng rồi đó.

Suy nghĩ của Cố Tri Vi thay đổi liên tục một lúc lâu mới trở về thực tại, khi đó cô và Cố Nghiêu Dã đã bước ra khỏi nhà hàng Trung Quốc.

Người đàn ông đi trước, dường như không quan tâm đến cái mà cô ấy gọi là "Quá trình yêu đương".

Điều này khiến Cố Tri Vi hơi ngạc nhiên.

Trên đường trở về nhà cũ, Cố Nghiêu Dã lái xe.

Anh sợ trên đường về lại xảy ra va chạm đuôi xe, hơn nữa cô nhóc Cố Tri Vi quả thực có chút mệt mỏi.

Trên đường về, Cố Nghiêu Dã nghĩ Cố Tri Vi sẽ nhân cơ hội dựa vào ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi.

Không nghĩ tới, cô nhóc kia không muốn nhàn rỗi chút nào: "Anh, anh và chị Tĩnh Nguyệt thật sự muốn giải trừ hôn ước?"

Trước khi trở về Trung Quốc, Cố Tri Vi biết chuyện Giang Tĩnh Nguyệt và Cố Nghiêu Dã có hôn ước.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!