Lâm Dự Đông còn chưa nói được mấy câu đã bị người trong cục gọi đi.
Trước khi đi, anh ấy đi trả tiền, còn nói mình sẽ mời Cố Nghiêu Dã uống rượu trước hôn lễ.
Sau khi Lâm Dự Đông rời đi, Cố Nghiêu Dã ngồi một mình trong trong tiệm ăn nhanh thêm năm phút nữa.
Anh vẫn không thể quên bức ảnh Giang Tĩnh Nguyệt mặc váy cưới, trong lòng thỉnh thoảng lại nhớ tới lời nói vừa rồi của Lâm Dự Đông.
Nặng nề, u uất, khó chịu.
Nhưng rất nhanh, Cố Nghiêu Dã đã lấy lại được những suy nghĩ phân tán của mình.
Anh cũng rời khỏi nhà hàng rồi lái chiếc xe Big G màu đỏ của Tô Dĩ Phàm đến phố quán bar.
Sau khi về nước vẫn còn rất nhiều việc cần phải thực hiện.
Điều quan trọng nhất bây giờ là dọn nhà.
Cũng giống như những lời đồn thổi bên ngoài, bản tính của Cố Nghiêu Dã phóng khoáng và không biết kiềm chế, không thích bị kiểm soát, quen hành động liều lĩnh.
Sau khi trở về Trung Quốc, nếu anh sống trong nhà cũ sẽ khó tránh khỏi bị ông cụ giảng dạy.
Vì vậy, anh quyết định dọn ra khỏi nhà cũ và nhờ Tô Dĩ Phàm tìm giúp một nơi yên tĩnh.
Chỉ mất mười phút lái xe từ cục thành phố đến Phố Bar.
Khi Cố Nghiêu Dã đến Dục Sắc, Tô Dĩ Phàm cũng vừa từ một căn hộ gần đó chạy tới.
Hai người gặp nhau ở bãi đậu xe ở cửa sau của quán bar, Tô Dĩ Phàm chuyển thông tin về mấy ngôi biệt thự cậu ta thu thập được cho Cố Nghiêu Dã.
Cậu ta dường như còn chưa tỉnh táo, ngáp một cái, buồn ngủ nói: "Anh Dã, yêu cầu của anh quá cao, em tìm khắp thành phố, chỉ tìm được ba căn đáp ứng được yêu cầu của anh."
"Anh nghe em, chọn một căn, tạm chấp nhận chút đi nha anh."
Cố Nghiêu Dã không đáp lại, giơ túi hồ sơ lên, dùng ánh mắt cảm tạ cậu ta.
Anh cầm lấy túi hồ sơ mở cửa ghế phụ chiếc Ferrari của mình, rồi ném túi hồ sơ xuống ghế phụ.
Lúc này anh mới uể oải chào hỏi Tô Dĩ Phàm: "Đi đây."
Tô Dĩ Phàm bóp nhẹ sau gáy hai lần, ánh mắt vô tình liếc nhìn biển số chiếc Ferrari Roma màu cam của Cố Nghiêu Dã.
Sau đó, cậu ta cau mày: "Không phải, anh Dã…"
"Biển số xe của anh là cái quái gì vậy, thật là một mớ hỗn độn."
* A·JY113
*Cho bạn nào chưa hiểu thì JY là viết tắt phiên âm của chị Nguyệt nhà mình đó. Bả tên phiên âm là Jìng Yuè.
Biển số xe này hơi bị quá mức bình thường, không xứng với anh Dã phóng khoáng bất cần đời.
Nó cũng không xứng đáng với chiếc siêu điên cuồng ngầu lòi của anh.
Tô Dĩ Phàm nghĩ thầm, nói một cách ân cần: "Sau này em sẽ tìm người giúp anh lấy biển số xe mới."
"Anh muốn năm số 6 hay năm số 8?"
Cố Nghiêu Dã đã đi vòng qua ghế lái, mở cửa xe: "Không cần, cái bây giờ là được rồi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!