Chương 78: Khôi Phục

Sau khi Lục Vân Khai tới được hai tiếng đồng hòi, đèn phòng phẫu thuật cuối cùng.

Ngay lúc cái đèn màu đỏ ấy từ sáng chuyển tối, cửa phòng phẫu thuật được mở ra từ bên trong, Lục Vân Khai đang ngồi trên ghế dựa ở hành lang không chờ nổi mà đứng lên từ chỗ ngồi.

Bác sĩ, tình hình thế nào?

- Lục Vân Khai hỏi.

Không biết có gì nghiêm trọng hay không?

- Lục Vân Khai bổ sung.

Bác sĩ đi ra liếc nhìn cậu: Cậu là gì của bệnh nhân?

Tôi là em trai.

- Lục Vân Khai sau khi nói xong lại nghĩ một chút, chậm nữa nhịp nói tiếp

- Em trai kết nghĩa.

Sự mô tả này rất quái lạ, nhưng là bác sĩ cấp cứu của bệnh viện, ông đều đã thấy qua người nhà kỳ quái hơn nữa, cho nên ông đẩy mắt kính lên, rất bình tĩnh nói: À, tình hình bệnh nhân không tốt lắm.

Bởi vì lúc rớt xuống đụng đầu, bây giờ trong đầu có máu tụ, không rõ có thể tỉnh trong thời gian ngắn không, nếu như có thể, xem tình hình khôi phục, cần phục hồi chức năng; nếu như không thể, mọi người cần chuẩn bị tâm lý.

Hả?

- Lục Vân Khai.

Chờ chút.

Ông vừa nói đùa gì???

Làm sao có thể? Tuyệt đối không thể nào! Ông nói rõ cho tôi! —— "

Cậu nói rồi đột nhiên kích động lên!

Nhưng bác sĩ đã trụ ở phòng cấp cứu lâu như vậy rồi, sớm đã biết làm thế nào tránh né những người nhà kích động này, cho nên ông nhanh chóng dịch ra mấy bước, đối diện với người chờ đợi ban đầu ở bên cạnh nhìn có vẻ còn rất bình tĩnh nói:

Mời một người trước tiên theo tôi đi đóng viện phí, còn có nghe những việc cần lưu ý, nếu như mọi người cần nhân viên chăm sóc bây giờ cũng có thể thuê một người —— "

Được, bác sĩ, để tôi.

- Lục này Trần Lương cũng phát hiện trạng thái của Lục Vân Khai không thích hợp lắm, ông đưa mắt ra hiệu cho tiểu Lưu vẫn luôn đứng ở bên cạnh nhưng trước sau không có cảm giác tồn tại gì, ra hiệu đối phương ngăn Lục Vân Khai lại, bản thân cũng thuận thế đứng giữa bác sĩ cấp cứu và Lục Vân Khai, tránh cho Lục Vân Khai kích động lên làm ra việc gì.

Những biện pháp bảo đảm này thực sự là dư thừa.

Bởi vì lúc này, Giang Hưng làm xong phẫu thuật đã được đẩy ra từ trong phòng phẫu thuật, lực chú ý của Lục Vân Khai vốn tập trung trên người bác sĩ thoáng cái bị kéo đi, cậu vung tay gạt tiểu Lưu bên cạnh đang đi lên chặn cậu lại, đi nhanh mấy bước tới bên cạnh Giang Hưng đang nằm trên băng

-ca, bước theo chân nhân viên y tế, đồng thời gọi từng tiếng từng tiếng:

Giang ca? Giang ca? Giang ca?...

Băng

-ca và người đi ngang qua bác sĩ phẫu thuật và Trần Lương.

Tiểu Lưu đi tới hỏi: Trần ca...

Đuổi theo chăm sóc chút đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!