Giang Hưng vừa cầm điện thoại nói hai chữ, lập tức bị thứ âm nhạc đinh tai nhức óc từ đầu dây bên kia làm giật mình, anh vội đưa di động ra xa một chút, loáng thoáng nghe thấy tiếng Lục Vân Khai truyền đến: Đúng rồi ——
"Cậu đang đi hát hay tụ tập gì à?"
Giang Hưng cao giọng,
"Tôi không nghe thấy cậu nói gì cả!"
Anh vừa dứt lời, tiếng nhạc đột ngột nhỏ lại, sau đó là giọng nói rõ ràng của Lục Vân Khai:
"Vừa rồi em đi ăn mừng với đoàn phim, hiện tại đang ở nhà."
Vậy sao?
Giang Hưng không thấy cách giải thích này hợp lý chút nào, nếu bảo tiếng nhạc vừa rồi là trong tiệc rượu mừng, vậy thì nhà Lục Vân Khai cách nơi tiệc tùng đó bao xa kia chứ?
Lục Vân Khai không để ý đến nghi hoặc của Giang Hưng, nhưng điều đó cũng không ngăn cậu giải thích vấn đề, cậu nói:
"Bây giờ em đang ở nhà, nhà em đang có tiệc mừng, bọn họ đang hát hò đó."
Cậu nói xong thì cười,
"Em đoán lát nữa hàng xóm sẽ lên gõ cửa, quả thật quá ồn!"
Giang Hưng cũng cười, đáp:
"Chúc mừng cát -xê của cậu lên được bảy con số."
Vừa rồi Trần Lương vẫn chưa kịp nói cho Giang Hưng biết về thù lao của Lục Vân Khai thì đã bị cú điện thoại của cậu ta ngắt đứt, nhưng đây cũng không phải bí mật gì, Giang Hưng tính sơ qua một chút, cũng có thể ước đoán được con số gần đúng.
Hi hi hi hi hi.
Người đầu dây bên kia cười vui liên tục, sau đó nói với anh,
"Cát -xê của Giang ca bây giờ dám chắc cũng bảy con số!"
Giang Hưng thoáng cười, cũng không đáp lại, mà chỉ nói:
"Cậu gọi lại đây không phải là vì đặc biệt muốn tôi chúc mừng chứ?"
Không có!
Lục Vân Khai vẫn cao giọng, nói nhanh một hơi,
"Cũng không có chuyện gì khác —— Em chỉ muốn chia sẻ cho anh tin tốt lành ——"
Lúc này Giang Hưng mới phát hiện giọng điệu của cậu ta có chỗ kì lạ.
Anh thoáng nghĩ một chút, không chừng cậu ta uống đến mụ mị rồi cũng nên?
Giang Hưng thử hỏi:
"Tối nay các cậu uống rượu à?"
Có! Giọng nói như đinh đóng cột.
Uống bao nhiêu?
"Ấy, để em xem... Ba chai, năm chai...?" Lục Vân Khai.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!