Phân cảnh gặp mặt lần thứ hai của Lão Quát và Vạn Nguyên Quân, cũng đánh dấu giai đoạn các tình tiết trong 'Khách điếm Quy Nhân' bắt đầu mở rộng.
Lúc này cả hai đang đứng trong một gian phòng trên lầu ba của khách điếm, thân phận đã hoàn toàn không giống như lần gặp mặt đầu.
Lão Quát thì khỏi phải nói, ông ta chỉ xuất hiện trong ba cảnh, mỗi cảnh đều đóng vai một người khác nhau, cho nên tạo hình nhân vật cũng khác nhau.
Nhưng còn Vạn Nguyên Quân, từ sau khi gặp Lão Quát, đặc biệt là từ sau sự kiện cha mẹ ra ngoài rồi bị giặc phương Bắc giết hại, tạo hình của y trong phim có sự thay đổi rất lớn.
Nếu như nói giai đoạn trước, Vạn Nguyên Quân là vị thiếu niên hào hoa phong nhã giữa thời loạn thế, mỗi một lần vung quạt là đầy những ong bướm trăng hoa; vậy thì giai đoạn sau —— Vạn Nguyên Quân lần đầu xuất hiện tại Khách điếm Quy Nhân, đã trở thành một kẻ...
vô cùng cổ quái.
Trong thời kỳ này, Vạn Nguyên Quân vẫn còn nắm giữ số tài sản phú khả địch quốc mà cha mẹ để lại, nhưng y lại mặc một thân quần áo tả tơi, đã mù một con mắt, cho nên nửa bên phải khuôn mặt thường bị che bởi một tấm mặt nạ bằng sắt.
Với tạo hình như vậy, hình ảnh Vạn Nguyên Quân một thời tràn ngập yến oanh, phong lưu đa tình đã bị gió mưa cuốn đi rồi, y trở nên cay nghiệt lạnh lùng, không phải cái lạnh lùng của thiếu hiệp đa tình bị tổn thương mà các cô nương ưa thích, mà là một loại lạnh lẽo khiến người ta chán ghét.
Y có được của cải khổng lồ, nhưng lại keo kiệt đến vắt chày ra nước.
Y có gương mặt khôi ngô, cho dù đã bị phá hủy một nửa, nhưng ít ra vẫn còn một nửa; y có được võ công cao cường, thậm chí vô cùng cao cường, nhưng dù y có gương mặt anh tuấn hay võ công cao thâm, cũng không có nữ tử xinh đẹp, chịu khổ chịu khó nào đến trước mặt y, nguyện vì y mà dâng hiến.
Y thay đổi quá nhiều, từ sau khi cha mẹ y bị người Bắc giết chết, y bèn tuyên bố sẽ đem mọi của cải góp vào sự nghiệp kháng Bắc, và quả thật y đã làm vậy.
Đối với bất luận chuyện gì hay bất cứ kẻ nào khác, cho dù có lão nương bị bỏng nặng, chỉ thiếu một hào tiền cứu mạng, cũng đừng hòng moi được của y dù chỉ một xu.
Keo kiệt đến thế, chẳng lẽ không phải là tội?
Keo kiệt đến thế đương nhiên là tội.
Mà thế vẫn chưa đủ, còn phải thêm một chuyện
"Vạn Nguyên Quân đối đãi với mọi người trong thiên hạ, thậm chí với chính y cũng đều cổ quái như thế, chỉ có riêng một ngoại lệ. Ngoại lệ này là một người, là một nữ tử, nữ tử này là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của y".
Đó không chỉ là tội, mà còn là tội không thể tha thứ.
Vạn Nguyên Quân hà khắc với cả thiên hạ này, chỉ trừ một Uông Thiên Tuyết.
Y không tiếc tiền tài, không tiếc yêu thương.
Y như trở lại làm một Tích Hoa công tử Vạn Nguyên Quân có ánh mắt sóng sánh như nước, nụ cười tươi đẹp như hoa.
Là Tích Hoa công tử của chỉ riêng một người.
Trên đời này, có nữ tử nào có thể ngăn đỡ được sự dịu dàng độc nhất vô nhị ấy?
Làm sao Uông Thiên Tuyết có thể không cảm động? Có thể không khăng khăng một mực vì y?
Nàng yêu càng sâu đậm, khi chết đi lại càng đau đớn.
Thế giới trong gương của nàng, mặt phải đẹp đẽ vô cùng, mặt trái lại có bao nhiêu xấu xa.
Rồi sau đó.
Rắc.
Vỡ nát.
Ngay sau khi Uông Thiên Tuyết chết đi, Lão Quát hóa thân thành tiểu nhị, một lần nữa xuất hiện trước mặt Vạn Nguyên Quân.
Khi ấy Vạn Nguyên Quân đã giết chết hai người cha mẹ hết lòng yêu thương y, một nàng thê tử một lòng một dạ vì y, thậm chí y còn khiến quần hào trong khách điếm đảo điên; theo lý mà nói, Vạn Nguyên Quân đã hoàn toàn trở thành tay sai cho phương Bắc, không còn gì phải sợ nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!