Chương 35: (Vô Đề)

...

Lục Vân Khai đang đứng đằng trước vẫy tay với ta?

...

Lục Thiên hoàng đến thăm ta?

Giang Hưng ngẩn ngơ đứng trên thuyền cả nửa ngày, cuối cùng đưa ra được kết luận rằng chỉ duy nhất một câu mới có thể biểu đạt tâm tình phức tạp lúc này của mình: #Thật không thể tin nổi...#

Nhưng Giang Hưng vẫn không thể rời mắt khỏi cái hình ảnh 'không dám tưởng' ấy, bởi vì Lục Vân Khai đang đi về phía anh, giơ ngón cái khen ngợi:

"Giang ca diễn hay quá!"

Giang Hưng nhìn đối phương bằng ánh mắt thật phức tạp.

Lục Vân Khai mờ mịt, còn tưởng rằng trên mặt mình dính cái gì, sờ sờ soạng soạng một hồi: Hơ? Làm sao vậy?

Không có gì.

Giang Hưng dừng một chút,

"Tôi chỉ cảm thấy vô cùng —— phấn chấn."

Dạ? Dạ? Lục Vân Khai lại càng mờ mịt...

Giang Hưng đương nhiên không thể giải thích tường tận cho cậu về thái độ này của anh, cho nên anh nhanh chóng chuyển đề tài, vừa dẫn Lục Vân Khai đến chỗ nghỉ ngơi vừa nói chuyện.

Bởi vì lần gặp mặt trước Lục Vân Khai có nhắc đến mẹ của mình, thế nên Giang Hưng cũng hỏi qua chuyện này một chút.

Lục Vân Khai cười nói:

"Cũng ổn, dạo này —— em còn được nếm thử tay nghề của mẹ" cậu đột nhiên ngừng lại.

Ừ?

Lục Vân Khai nghĩ nghĩ:

"Công bằng mà nói, thì không ngon bằng Giang ca nấu đâu..."

Giang Hưng bật cười: Cám ơn cậu.

"Sao em lại thấy anh có vẻ không vui lắm nhỉ?" Lục Vân Khai ra vẻ dỗi một câu.

Dù sao đó cũng không phải chuyện gì quan trọng, hai người nhanh chóng nói sang nhiều chuyện nữa, từ việc diễn xuất, người đại diện, đến fan hâm mộ linh tinh,...

Nhưng khi chỉ còn vài bước là đến chỗ nghỉ, một nhân viên từ bên đoàn làm phim của Lục Vân Khai bỗng chạy tới, anh ta không nói gì, chỉ cười cười nhìn Lục Vân Khai, hất đầu về một hướng.

Ơ? Đây là ý gì?

Lục Vân Khai hơi buồn bực nhìn theo hướng nhân viên công tác nọ vừa chỉ, thì thấy một bóng người rất quen thuộc đang cầm theo vài thứ, đứng bên ngoài trường quay.

Người đang đứng đó là một thiếu nữ trẻ tuổi.

Cô gái mặc chiếc áo màu vàng nhạt và chân váy hai màu, mái tóc dài buộc thành đuôi ngựa, chiếc kính râm to che khuất một phần gương mặt, chỉ lộ ra sóng mũi và chiếc cằm nhọn tinh xảo.

Giang Hưng đang đứng ngay cạnh Lục Vân Khai.

Bởi vì hai đoàn phim luân phiên sử dụng một cảnh nền, cho nên khoảng cách rất gần, trường quay của đoàn Lục Vân Khai cũng gần như sát với trường quay của đoàn Giang Hưng, cho nên khi Giang Hưng đưa mắt nhìn sang, hiển nhiên cũng nhìn thấy bóng người kia.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!