Chương 23: (Vô Đề)

"... Hợp đồng nghĩa là sao?" Trần Oánh Oánh hỏi.

"Ký hợp đồng, trở thành người quản lý chính thức, mỗi tháng nhận tiền." Trần Lương nói,

"Lương cơ bản là một nghìn năm trăm, còn lại thì cứ theo tỉ lệ gia tăng lượng fan và hoạt động mỗi tháng mà tính thêm phần trăm hoa hồng, không yêu cầu liên lạc nhiều, nhưng khi có chuyện phát sinh nhất định phải có người có thể liên hệ được."

... Trần Oánh Oánh tính toán một chút,

"Tôi đổi mười tháng lương để ăn với Sun một bữa cơm có được không?"

Cái giá này không tệ.

Ngồi trước máy tính, Trần Lương cũng không ngạc nhiên về việc Trần Oánh Oánh có tiền: thời gian trò chuyện qua video vừa rồi không ngắn, ông đã quan sát xung quanh một chút, dễ dàng xác định được cô gái ngồi đối diện khá giàu có.

Nói thật...

Những fan hâm mộ có lợi thế về mặt tài chính như thế này thường sẽ không bao giờ keo kiệt bỏ tiền ủng hộ thần tượng, nhưng nếu đảm nhiệm công tác bán quản lý, phần đông những người đó lại thường không bằng một fan bình thường, dù sao trên khía cạnh quản lý, điều quan trọng nhất không phải là sự nhiệt tình, mà là tinh thần trách nhiệm.

Trần Lương thậm chí còn không hỏi ý kiến của Giang Hưng đang đứng đằng sau, trực tiếp đánh chữ từ chối: Không được.

Trần Oánh Oánh do dự một chút:

"Giá cả khoảng chừng nào? Để ăn một bữa cơm ấy."

Sun không yêu cầu. Trần Lương lạnh nhạt đáp lại.

Sau khi gửi đi câu này, ông mới quay đầu lại nhìn Giang Hưng, hỏi,

"Cậu có thiếu tiền không? Ở đây có một fan hâm mộ sẵn lòng bỏ từ một vạn rưỡi đến hai vạn để cùng cậu ăn một bữa cơm."

Ồ? Ban đầu Giang Hưng ngẩn ngơ một chút, sau đó mới bình tĩnh cười nói,

"Tôi không đến nỗi nào, anh từ chối cô ấy đi. Những trường hợp tương tự như vậy phát sinh sau này cũng từ chối hết."

Trước đây Trần Lương đã phải chịu đựng không biết bao nhiêu đồng đội heo rồi, bây giờ thấy Giang Hưng rất coi trọng hình tượng và thanh danh của mình thì hài lòng gật đầu:

"Biết nghĩ như vậy là rất tốt, như vậy giá trị con người của cậu mới nâng lên được —— hơn nữa cũng rất phù hợp với hình tượng."

Sau đó ông nhìn lại khung tán gẫu, cô bạn Táo Nhỏ đầu bên kia hiển nhiên có phần mất mát, chỉ nhắn lại một chữ À....

Trên thực tế, giờ phút này trong lòng Trần Oánh Oánh, ngoại trừ cảm giác thất vọng vì không thể gặp gỡ thần tượng, rồi được ăn cơm cùng thần tượng ngoài đời, còn một tình cảm nữa đang nhen nhóm, giống như cảm xúc càng lúc càng mong muốn, càng khao khát nhiều hơn!

Cơ bản thì những suy nghĩ của cô cũng đại loại như kiểu #không có được mới là tốt nhất#, #mình không có thì người khác làm sao mà có#.

Nghĩ đến đây, trong lòng cô lập tức cân bằng lại, đồng thời còn cảm thấy may mắn, nhỡ đâu vừa rồi mình bận ăn cơm mà không thể tiếp video của Sun thì thế nào, suy nghĩ ấy khiến tâm trạng của Trần Oánh Oánh trong nháy mắt tốt hơn không biết bao nhiêu lần!

Lúc này cô mới bắt đầu suy nghĩ một chút về lời đề nghị vừa rồi, một tháng nhận chừng ấy tiền lương...

cũng chẳng thấm tháp gì, nhưng mặc kệ có tiền hay không, mình vẫn phải trông nom hội fan của Sun, nếu đằng nào cũng làm thì ký một cái hợp đồng cũng đâu có gì không tốt?

Ôm tâm lý có cũng được mà không có cũng không sao, Trần Oánh Oánh hỏi:

"Ký hợp đồng xong, ngoài tiền lương, còn có ưu đãi gì không?"

Phương pháp ứng phó với fan hâm mộ có điều kiện cũng không thiếu, Trần Lương nhanh chóng điều chỉnh chiến lược đàm phán:

"Tin tức về Sunday sẽ đến tay cô trước tiên!"

Cái này thì được nè!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!