Chương 36: Bạn đời

Dịch: Kogi

Dung Miên ngẩn người một lát rồi bắt đầu cảm thấy vui vẻ. Bởi vì đây là lần đầu tiên cậu nghe thấy chính miệng Chung Tập nói anh cũng thích mình, mà với cậu chỉ cần một câu này là đủ rồi. Về phần một tràng dài Chung Tập nói sau đó, Dung Miên có cảm giác như hiểu như không.

Mặc dù cậu không biết tại sao trông Chung Tập có vẻ nghiêm túc đến vậy, nhưng cậu nghĩ mình cũng phần nào hiểu được những lời anh nói.

Những chú mèo có khả năng hóa thành người và tâm trí đã khai mở như họ đều có năng lực tự chủ nhất định, vì vậy mèo đực trong quán cà phê hiện thời đều vẫn còn nguyên đai nguyên kiện.

Nhưng thiên tính của động vật đã ngấm vào xương tủy, vì vậy sau khi mọi người biến thành hình người, mỗi khi mùa xuân đến, Quách Ngũ Quỳ cũng thường cầm chổi đứng trước cửa quán, mắt hau háu nhìn theo bạn mèo cái lông vàng đi ngang qua một lúc lâu.

Còn Dung Miên thì có hiểu biết tương đối mờ nhạt về khái niệm bạn đời. Cậu chỉ biết là sau khi có bạn đời, hình như có thể liếm lông cho nhau, cùng nhau kiếm ăn, mùa đông còn có thể rúc vào một chỗ ngủ với nhau mà thôi.

Nhưng hồi Dung Miên là mèo hoang, ngay cả cơm còn bữa đói bữa no, sau này biến thành người thì hàng ngày chỉ loanh quanh xem phim cung đấu với Khổng Tam Đậu. Tiếp đến lại bắt đầu học đóng phim, rồi thử đóng bộ phim đầu tay, mạng lưới xã giao của cậu dần dần mở rộng, cuộc sống cũng trở nên phong phú hơn, vậy nên cậu rất ít khi nghĩ đến chuyện bạn đời.

Dung Miên không ngờ Chung Tập lại nghĩ đến chuyện giao phối trước.

Mặc dù anh không có lông và đuôi, hơn nữa có vẻ cả cậu và anh đều là giống đực, Dung Miên cũng không rõ trường hợp đặc biệt này thì tiến hành giao phối như thế nào, nhưng cậu cảm thấy chỉ cần đối phương là Chung Tập thì mình không có bất cứ lý do gì để từ chối cả.

Chung Tập là một con người rất ưu tú, anh có ngoại hình nổi bật, năng lực xuất sắc, đóng phim hay, nấu ăn ngon, lại còn dịu dàng với cậu nữa. Dung Miên cảm thấy nếu Chung Tập trở thành bạn đời của mình thì chắc chắn anh cũng sẽ là một người bạn đời hoàn hảo.

Cậu bắt đầu vẽ lên tương lai của mình và Chung Tập trong đầu, vì quá mải mê tưởng tượng mà cứ cúi thấp đầu quên cả nói chuyện. Còn Chung Tập thì lại tưởng đây là biểu hiện của sự do dự.

Anh hít sâu một hơi, cũng cảm thấy những lời mình vừa nói có lẽ hơi thẳng thắn quá. Nhưng Chung Tập biết, chỉ khi anh nói rõ đến mức này thì Dung Miên mới hiểu được vấn đề hai người họ đang phải đối diện. Mặc dù đứng từ góc độ của Dung Miên, có lẽ những điều anh vừa nói quả thực hơi khó hiểu, nhưng Chung Tập sẵn sàng cho cậu thời gian để hiểu.

Vì vậy Chung Tập không im lặng quá lâu, anh nói: "Em cứ tự suy nghĩ cho kĩ trước đi, không phải vội. Khi nào nghĩ kĩ rồi chúng ta lại nói chuyện."

Dung Miên nhìn Chung Tập một lát rồi khẽ "ừm" một tiếng, sau đó ngước mắt lên nhìn anh nói: "Em biết rồi."

Dung Miên biết mình phải làm gì rồi.

Tuần sau quán cà phê bắt đầu phục vụ bánh ngọt, vì vậy Vân Mẫn đã chuẩn bị một ngày hội ăn thử rất long trọng để xem ý kiến của mọi người về bánh mousse cà phê như thế nào.

Ngoài vai trò là chủ quán cà phê mèo ra, Vân Mẫn còn là người đại diện của họ. Sau khi buổi ăn thử kết thúc, y sẽ thông báo lịch trình của họ tháng tiếp theo, sau đó tiến hành thăm dò tin tức dựa theo nguyện vọng của từng người.

Trong người Vân Mẫn đã có sẵn mầm bệnh từ hồi còn lang thang, vậy nên đến tận bây giờ vẫn phải uống thuốc điều trị. Nhưng bên cạnh trách nhiệm của chủ quán, y cũng rất quan tâm đến chức trách của một người đại diện, lúc nào cũng cố gắng sắp xếp chu đáo mọi mặt nhất có thể.

Vì Quách Ngũ Quỳ và Quách Tứ Qua còn nhỏ nên hiện tại chỉ chuyên quét nhà bưng bê ở quán, những chú mèo khác sẽ làm người mẫu bán thời gian, Dung Miên là diễn viên mèo đầu tiên xuất thân từ quán.

Vân Mẫn rất thương Dung Miên, hồi cậu học đóng phim y tìm rất nhiều giáo viên giỏi dạy cậu, giúp cậu chọn tài nguyên tốt nhờ vào mạng lưới quan hệ của mình. Khi bộ phim chiếu mạng đầu tay của Dung Miên phát sóng, ti vi nhỏ trong quán bị Vân Mẫn cưỡng chế chiếu đi chiếu lại suốt hai tháng liền, bởi vậy mà anh em họ Quách ngày ngày quét nhà ở đó sắp đọc ngược được cả lời thoại.

Vậy nên mỗi khi Dung Miên gặp chuyện quan trọng hoặc chuyện cấp bách, cậu đều trò chuyện với Vân Mẫn trước.

Hôm nay cũng vậy, trong lúc giúp Vân Mẫn rửa đĩa bày bánh ngọt, ban đầu Dung Miên nói về máy rửa bát, sau đó chẳng hiểu sao chủ đề lại lái sang Chung Tập.

"Chú Vân ơi," Dung Miên mím môi nói, "Thực ra cháu rất thích Chung Tập."

Vân Mẫn không ngạc nhiên, chỉ mỉm cười đáp: "Cậu ta đúng là một người có sức hút."

Dung Miên "dạ" một tiếng rồi nói tiếp: "Chung Tập nói anh ấy cũng rất thích cháu."

Vân Mẫn cười tủm tìm gật đầu: "Vậy thì tốt quá còn gì."

Dung Miên gật đầu, tiếp tục nói: "Anh ấy còn nói kiểu thích của anh ấy với cháu là kiểu muốn giao phối với cháu."

Đột nhiên Vân Mẫn im lặng.

"Cháu cũng rất thích Chung Tập, vậy nên cháu muốn anh ấy làm bạn đời của cháu." Dung Miên vui vẻ đặt khay xuống nói, "Vì vậy cháu muốn nhờ chú giúp cháu một việc."

***

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!