Chương 2: Thể hiện tài lẻ

Dịch: Kogi

Dung Miên thực sự rất đói.

Cậu tưởng mình có thể chịu đựng đến lúc bữa tiệc kết thúc, thế nhưng điều cậu không ngờ là ở đây có một bể cá rất lớn, bên trong rất nhiều cá đang bơi lội, hơn nữa trong đó còn có một con vừa to vừa béo.

Nó chuyển động rất linh hoạt, vảy rực lên màu cam hồng, cái đuôi nhỏ dài mà mạnh mẽ, toàn thân trông như một ngọn lửa bập bùng trong nước. Dung Miên chỉ nhìn thôi cũng biết chắc chắn thịt của nó vừa tươi vừa dai.

Mới tưởng tượng khoảnh khắc răng mình cắn ngập đuôi cá, nước thịt ngập tràn trong khoang miệng mà cậu đã cảm thấy bụng mình không khống chế được mà sôi lên.

Dung Miên đói đến khó chịu, cậu muốn bắt cá, không những thế còn muốn ăn cá.

Cậu đã học được cách hòa nhập với xã hội như một con người, cậu cũng chỉ muốn ở trong giới giải trí đấu đá hỗn loạn này yên ổn đóng phim, làm tốt việc của mình mà thôi. Nhưng đến tận lúc này, thích nghi với chế độ ăn của con người vẫn là cửa ải khó vượt qua nhất đối với cậu.

Dung Miên đói lắm rồi, nhưng hiện tại cậu vẫn có thể chịu đựng cảm giác khó chịu cố nuốt xuống hai cọng rau xanh, thậm chí là một miếng khoai tây đã nấu chín. Bởi vì vấn đề không phải là do thức ăn không ngon, mà là cách con người nêm gia vị không hợp.

Ví dụ, tất cả các món trong bữa cơm hôm nay đều bỏ ớt.

May mà trước khi đến ăn Dung Miên đã tự chuẩn bị trước. Nhân lúc mọi người mải cười đùa nói chuyện, Dung Miên bí mật lấy một lon đồ hộp từ trong balo ra rồi giấu nó vào túi áo hoodie rộng thùng thình.

Cậu tiện tay cầm theo chiếc thìa ở ngoài cửa rồi chuồn vào nhà vệ sinh.

Dung Miên trước giờ chưa từng để tâm đến việc ăn ở đâu, chỉ cần không bị con người phát hiện là được. Vì vậy sau khi vào nhà vệ sinh, cậu đứng ngay bên cạnh bồn rửa tay, vụng về móc ngón trỏ vào khóa kéo mở nắp hộp.

Mép của móc hộp hơi sắc, Dung Miên nhíu mày, cuộn ngón tay lại.

Sau đó cậu dùng thìa xúc một miếng cá nhỏ cho vào miệng, nhai kĩ một lúc rồi mới nuốt xuống.

Là vị cá ngừ thơm ngon quen thuộc.

Dung Miên hạnh phúc.

Cậu vùi đầu ăn ngấu nghiến mấy miếng liên tiếp, mặc dù thịt cá hơi lạnh nhưng Dung Miên ăn vô cùng ngon miệng, bởi vì đây là hộp cá ngừ trộn tôm mà cậu thích nhất. Thỉnh thoảng ăn được miếng tôm dai dai, Dung Miên lại thỏa mãn nheo mắt lại.

Nhưng đúng lúc Dung Miên ngậm thìa ngẩng đầu lên thì chạm phải ánh mắt của một người đàn ông đứng ngay đằng sau qua tấm gương trước mặt.

***

Chung Tập ngơ người.

Thực ra cầm thìa và đi vệ sinh là hai hành vi rất bình thường trong cuộc sống hàng ngày, nếu tách riêng chúng ra thì dường như cả hai đều không có vấn đề gì cả. Nhưng nếu kết hợp hai hành vi này với nhau…

Cầm thìa đi vệ sinh, Chung Tập thực sự không nghĩ ra nổi khả năng thứ hai. Anh thậm chí còn đứng ở cửa một lúc để chuẩn bị tâm lý.

May mà vừa mới đẩy cửa vào anh đã thấy một bóng người ngay bên cạnh bồn rửa tay. Chung Tập đang định thở phào nhẹ nhõm thì lại phát hiện mình thả lỏng quá sớm rồi.

Cậu nhóc này đang ăn, nhưng thứ cậu ta ăn lại là…

Ánh mắt Chung Tập chầm chậm dừng lại trên tay cậu.

Đó là một chiếc hộp nhôm màu vàng nâu, thân hộp được bọc bằng nhãn giấy màu xanh da trời, bên trên có in hình chú mèo lông dài trắng như tuyết, một hàng chữ nhỏ được in ngay dưới hình bé mèo.

Cá ngừ đại dương đặc biệt đóng hộp dành cho thú cưng.

Chung Tập câm nín.

Nghe thấy tiếng động phía sau, dường như cậu trai lập tức dựng đứng lông lên. Cậu ta cuống quýt giấu cái hộp ra đằng sau rồi lập tức xoay người lại nhìn chằm chằm Chung Tập, ánh mắt không thèm che giấu vẻ thù địch và đề phòng.

Chung Tập nổi tiếng là người có EQ cao trong giới giải trí. Tuy anh độc miệng thật nhưng luôn biết vui đùa đúng lúc đúng chỗ, rất có chừng mực, bởi vậy mà quan hệ với mọi người rất tốt, tình huống nào cũng có thể xử lý một cách khéo léo linh hoạt. Nhưng những tình huống đó không bao gồm việc phát hiện ra diễn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!