Chương 8: (Vô Đề)

Khương Dư Miên dựa vào cửa xe, yên lặng nhìn cậu vài giây, mới lặng lẽ mở miệng phun ra ba chữ: "Vô

- liêm

- sỉ."

"Cô đang nói gì vậy?" Lục Tập thò đầu nhìn lại, không hiểu cô nói gì.

Khương Dư Miên "rầm" một tiếng đóng cửa xe lại, xoay người rời đi.

Lục Tập hạ cửa sổ xe xuống, nhìn thấy cô gái đeo cặp sách đi lên vỉa hè.

Tài xế đi vệ sinh xong trở về đứng bên cạnh xe nhìn xung quanh, bóng tối che khuất tầm mắt anh ta: " Cô Miên Miên chưa tới sao? Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?"

Lục Tập, người vừa bị bỏ rơi vẫn còn đang tức giận, giận giữ nhìn về phía cửa sổ xe: "Cô ta thì có thể xảy ra chuyện gì được chứ."

Nghe thấy giọng điệu không tốt của cậu, tài xế đành lấy điện thoại ra: "Tốt nhất tôi nên gọi điện thoại cho cô Miên Miên."

Điện thoại được gọi đi, nhưng tổng đài lại thông báo thuê bao bận.

Khương Dư Miên đeo cặp sách trên lưng, nhẹ nhàng đi trên đường dành cho người đi bộ. Nhìn đám người dần dần thưa thớt xung quanh, trong lòng cô cảm thấy trống rỗng.

Thật bất ngờ, bạn học mới vừa quen còn ở trên lớp giúp cô giải vây, Lục Tập đã cố tình dùng những trò đùa của Lý Hàng Xuyên để làm bẽ mặt cô ấy.

Cô đang ở nhờ nhà họ Lục đương nhiên không có tư cách chỉ trích Lục Tập. Chỉ là nhớ tới bộ dáng cao cao tại thượng của Lục Tập, trong lòng cô cảm thấy chán ghét.

Tút tút tút…

Điện thoại di động trong tay rung lên, Khương Dư Miên mở màn hình lên, ánh mắt tán loạn trong nháy mắt tụ lại, động tác kết nối với điện thoại của Lục Yến Thần còn nhanh hơn não. Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland. co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch. Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc

- Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

"Khương Dư Miên, em có nghe thấy không?" Là giọng nói quen thuộc, ôn hòa ấm áp: "Nếu thuận tiện nghe điện thoại thì gõ lên di động một cái, không tiện thì gõ hai cái."

Lục Yến Thần chủ động mở miệng hóa giải sự bối rối vì không thể lên tiếng của cô, Khương Dư Miên bấm ngón tay gõ lên màn hình.

"Đã tan học rồi phải không?" Anh đã xem qua lịch học Khương Dư Miên, với lại anh còn đợi thêm hai mươi phút mới gọi cho cô.

Khương Dư Miên lại gõ một cái.

Ở nước ngoài xa xôi, Lục Yến Thần đang ngồi nghiêm chỉnh, ánh sáng xanh lạnh lẽo của màn hình máy tính phản chiếu trên khuôn mặt hoàn mĩ của nam nhân, vẻ mặt lạnh lùng cùng thanh âm ôn hòa hoàn toàn trái ngược nhau.

Bác sĩ Kỳ đặc biệt dặn dò, phải chú ý đến sự thích ứng của Khương Dư Miên đối với môi trường mới. Việc này ông Lục biết được, vốn không nằm trong kế hoạch của ông, cho đến khi nhận được email của Mark.

Khương Dư Miên từng gặp phải bạo lực học đường, tin nhắn này thật bất ngờ.

Lần trước lúc cảnh sát thu thập thông tin, tin tức lấy được từ miệng của bạn học và giáo viên đều là "hướng nội, quái gở", không ai điều tra được nguồn gốc của vụ việc cho đến khi Mark lần theo manh mối điều tra rõ thời gian ba năm trung học của Khương Dư Miên.

Năm lớp mười, ông nội Khương Dư Miên qua đời, cô sống ở nhà cậu, đồng thời thi đậu một trường trung học gần đó.

Người thân qua đời cộng thêm môi trường sống đột ngột thay đổi khiến cô khó có thể thích ứng, tính cách dần dần trở nên hướng nội.

Sau đó không biết vì lý do gì mà cô lại vướng phải rắc rối với một sinh viên thể thao, nữ sinh kia đã dẫn đầu tìm đến cô gây phiền toái.

Cô không yên lặng chịu đựng, mà là lựa chọn phản kháng. Cô từng nhờ thầy cô và người nhà giúp đỡ, sự việc diễn ra lặp đi lặp lại nhiều lần, cuối cùng đám người kia cũng dừng lại.

Từ đó về sau, Khương Dư Miên bị cô lập, tính cách của cô thay đổi từ hướng nội trở nên nhạy cảm.

Cô giống như một con ốc sên, lúc cảm nhận được nguy hiểm liền trốn về phía sau, cho đến khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn trong kỳ thi đại học, khiến cô hoàn toàn chui vào vỏ bọc, giấu mình đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!