Vào ngày Tết Nguyên Đán, ngoài đường phố, đèn lồng màu đỏ được treo đầy trên các cành cây.
Từ sáng sớm, nhóm chat của phòng ký túc xá 405 liên tục có thông báo mới. Lúc ăn cơm, Khương Dư Miên đã mở ra xem thử, đa số đều là tin nhắn thoại của Hứa Đóa Họa.
Hứa Đóa Họa nói rất nhiều:
"Hôm nay có tiên nữ nào hạ phàm ăn pháo hoa nhân gian không?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Văn thơ truyền thống và tiếng lóng trên mạng dính chung với nhau khiến mọi người nổi da gà.
Be Be ít nói:
"Bận rồi, không đi được."
Từ Thiên Kiêu ngày lễ chưa bao giờ thiếu hẹn hò:
"Bận hẹn hò, đừng làm phiền."
Nguyên Thanh Lê hoảng sợ thổi bong bóng:
"Tần Diễn nói muốn dẫn tớ về nhà anh ấy…"
"Úi chà! Tốc độ phát triển của hai người nhanh như chớp thế!"
Nguyên Thanh Lê và Tần Diễn mới hẹn hò với nhau trong năm nay. Cô ấy hơi nhút nhát nên Tần Diễn phải nghĩ đủ mọi cách để Nguyên Thanh Lê có cảm giác an toàn, thế nên hai người còn chưa tốt nghiệp đại học mà anh ta đã dẫn cô ấy về nhà ra mắt.
Hứa Đóa Họa nói mò:
"Không phải cậu định trong lễ tốt nghiệp sẽ một tay cầm bằng tốt nghiệp, tay còn lại cầm giấy kết hôn đấy chứ?"
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.
Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyên Thanh Lê bị trêu chọc không dám ngoi lên.
Hứa Đóa Họa chợt nhận ra cả nhóm chỉ còn mình cô ấy là cẩu độc thân, hẹn ăn cơm làm quái gì nữa? Trực tiếp gọi gà rán và bia hơi giao tận nơi là được rồi.
Từ Thiên Kiêu đi hẹn hò với bạn trai, Nguyên Thanh Lê theo cùng bạn trai về nhà ra mắt ba mẹ, ngay cả Khương Dư Miên… cũng một mình đi gặp người lớn trong gia đình của bạn trai.
Hôm qua, trong điện thoại thím đã nói với cô, nói bóng nói gió bảo cô và Lục Yến Thần về nhà học Lục ăn cơm tất niên.
Vốn dĩ Khương Dư Miên định từ chối, nhưng thím lại gấp gáp nói đây là ý của ông cụ.
Lúc Khương Dư Miên thay quần áo xong, đang chuẩn bị lên đường thì lại thấy Lục Yến Thần vẫn còn ngồi im bất động trên ghế sô pha.
Cô cúi người, hỏi lại lần cuối:
"Anh không đi thật à?"
Lục Yến Thần: Ừm.
Được rồi. Khương Dư Miên không khuyên nhủ gì cả, cô tôn trọng ý nguyện của anh:
"Vậy anh ở nhà chờ em nhé, em sẽ về sớm."
Vì bao năm qua ông cụ Lục vẫn luôn che chở cho cô nên Khương Dư Miên phải đi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!