Chương 36: (Vô Đề)

Lời buộc tội vô căn cứ kèm theo ánh mắt không mấy thiện cảm khiến cô bị tổn thương sâu sắc, Khương Dư Miên khó hiểu: Tại, tại sao…

Ánh mắt Lương Vũ Đồng đột nhiên thay đổi:

"Là cậu nói cho tôi biết Mạnh Châu thay lòng đổi dạ, phản bội tình cảm."

Bước chân cũng tới gần cô:

"Là cậu bảo tôi đi tìm anh ta nói chuyện cho ra nhẽ."

Khương Dư Miên không ngừng lùi lại, lúc cánh tay đập vào tường mới phát hiện mình không còn nơi nào để lui nữa. Cô lấy hết can đảm nhìn Lương Vũ Đồng:

"Đúng vậy, nhưng anh ta mới là người làm tổn thương cậu, không phải như vậy sao?"

Đúng vậy.

Lương Vũ Đồng ngẩng đầu cười, nói:

"Nhưng cậu có biết không, nếu ngày đó tôi không nghe lời cậu mà đi tìm anh ta thì tôi sẽ không cãi nhau với anh ta, tôi sẽ không bị ngã xuống cầu thang, tôi cũng sẽ không…"

Sẽ không bị sinh non nên cả đời này không thể mang thai nữa.

Khương Dư Miên hoảng loạn, liên tục lắc đầu:

"Không phải như vậy, người lừa dối cậu là Mạnh Châu, người tổn thương cậu cũng là anh ta."

Những lời buộc tội mà Lương Vũ Đồng đổ cho cô đưa hoàn toàn sai, cô không thể thừa nhận những việc mà mình không làm.

Lương Vũ Đồng oán trách nói:

"Nếu ngày đó cậu không nói với tôi thì có lẽ tôi vẫn sẽ tiếp tục tỏ ra như không biết gì, sẽ không đi tìm anh ta cãi nhau, sẽ không xảy ra tai nạn như vậy."

"Vậy nên tất cả mọi chuyện cậu đều đổ hết lên người tớ?" Khương Dư Miên không có cách nào để hiểu được logic của cô ấy, những lời chỉ trích thật vô lý:

"Là Mạnh Châu làm tổn thương cậu, làm cậu đau lòng, lừa gạt tình cảm của cậu, lại còn… còn không chịu trách nhiệm." Bản chuyển ngữ được thực hiện và đăng tải duy nhất tại trang Luvevaland. co. Mong mọi người hãy đọc ở trang chính chủ để ủng hộ nhóm dịch.

Nếu có thắc mắc gì xin liên hệ về page Sắc

- Cấm Thành hoặc LuvEva land nhé. 

Lúc đó, cô không biết Lương Vũ Đồng đã xảy ra quan hệ với Mạnh Châu, cộng thêm việc này, có thể coi hành động của Mạnh Châu là một tội ác tày trời.

Lương Vũ Đồng đột nhiên bịt tai lại, không muốn nghe cô nói: Cậu nói dối!

Cô ấy hỏi:

"Cho dù chúng ta có phát hiện ra chậm một ngày, cho dù địa điểm cãi nhau khác, không phải kết quả sẽ khác sao?"

Khương Dư Miên ôm ngực, những lời chỉ trích của Lương Vũ Đồng khiến cô không thở được.

Đồng Đồng trước đây không như vậy, họ chưa bao giờ cãi nhau, họ cũng đã hẹn nhau sẽ cùng vào đại học. Khi cô bị bạo lực học đường, bị mọi người xa lánh, chỉ có Đồng Đồng là người duy nhất sẵn lòng đến gần cô.

Cô gái dịu dàng và tốt bụng đó bây giờ đã không thể nhận ra.

"Cho nên cậu cho rằng tớ đã khiến cậu thành ra như vậy?" Khóe miệng Khương Dư Miên mấp máy, thở gấp, nói:

"Khi đó cậu bị điểm kém, mấy lần vì Mạnh Châu mà đau lòng, tớ làm bạn của cậu, Chẳng lẽ lại trơ mắt đứng nhìn cậu càng ngày càng lún sâu sao?"

Lương Vũ Đồng đột nhiên cao giọng:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!