Chương 25: (Vô Đề)

Nhiệt độ nơi tiếp xúc giữa hai người cực kỳ nóng, nhất thời không rõ là tay cô hay môi anh nóng bỏng.

Lục Yến Thần nhíu mày, lập tức tránh đi, ánh mắt kiên định nhìn cô chằm chằm:

"Khương Dư Miên, em uống rượu."

Giọng điệu chắc nịch.

Khương Dư Miên hít một hơi thật sâu, liên tục ngả người ra sau giữ khoảng cách. Lục Yến Thần nhanh tay lẹ mắt sấn đến, gáy cô mới không đập vào cửa sổ.

Tư thế này, cơ thể hai người không thể không kề cận.

Cánh tay anh vòng qua cạnh cô, hơi ấm cách lớp áo len dày xông vào.

Cô gái để lộ vẻ mặt ngây thơ mơ màng, giơ ngón tay ra dấu:

"Em chỉ uống có một chút thôi." 

Lục Yến Thần sẽ thở dài, sau khi đỡ cô ngồi vững mới nói:

"Lần sau phải ngoan ngoãn nghe lời."

Đừng có lén uống rượu sau lưng anh.

Dường như cô gái đã hiểu, gật đầu thật mạnh. Lúc này, Lục Yến Thần mới thu hồi ánh mắt, thoải mái dựa lưng vào ghế.

Khương Dư Miên ôm cặp ở trước người, giấu đi trái tim đang loạn nhịp của mình.

Điên thật mà, rõ ràng cô vẫn tỉnh táo mà.

Hai người ngồi về vị trí của mình nhắm mắt nghỉ ngơi, như thể không ai để ý đến sự gần gũi ngoài ý muốn vừa nãy.

Trên đường về, điện thoại Lục Yến Thần đổ chuông, ông nội Lục tham gia thương hội trở về hỏi Khương Dư Miên đâu, nghe nói cô đã đến biệt thự Thanh Sơn thì đích thần gọi điện thoại đến bảo cô về nhà.

Ông nội Lục chưa biết chuyện Khương Dư Miên đã nói chuyện nên mới gọi điện thoại cho Lục Yến Thần. Lúc này Khương Dư Miên đang ngồi cạnh anh, nghe cuộc trò chuyện rõ ràng rành mạch.

Cô ngửa đầu nhìn Lục Yến Thần, lặng lẽ cắn môi.

Người kia cúp máy rồi quay đầu nhìn về phía cô:

"Ông nội bảo em quay về."

Mà cô hoàn toàn không có lý do cự tuyệt.

Lục Yến Thần lập tức bảo tài xế quay đầu xe, đưa cô đến cổng nhà họ Lục.

Anh ngồi trên xe không nhúc nhích, không có ý định muốn xuống xe. Khương Dư Miên chậm chạp mở cửa xe, đứng ở bên ngoài mãi không chịu đi.

Cô lề mà lề mề, Lục Yến Thần cũng không hối thúc, cuối cùng cô không nhịn được mà hỏi: Anh không ở lại ạ?

Lục Yến Thần: Không.

Đợt tí nữa ông nội nhìn thấy anh, có khi niềm vui đón Tết của ông lập tức không cánh mà bay.

Khương Dư Miên biết khúc mắc trong lòng anh nên không dám tùy tiện mở miệng nữa.

Cô biết chuyện từ miệng thím Đàm chứ không phải là Lục Yến Thần chủ động nói cho biết, cô sợ phải thân ăn nói không cẩn thận lại bị phản tác dụng.

Khương Dư Miên một mình đi vào nhà họ Lục, ông nội Lục và Lục Tập đều đang ở phòng khách.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!