Chương 5: Đại tiểu thư

"Biết gì chưa? Khi nãy thầy Tào Hùng đã tỉ thí với Trương Huyền, cái ông thầy đứng bét học viện đấy!"

"Họ tỉ thí? Thế không phải là ông thầy Trương Huyền đó thua chắc sao?"

"Thế mà không phải đâu. Thầy đó thắng! Thầy ta chỉ điểm cho một học viên, thế mà khiến cho sức mạnh của cậu đó bùng nổ, tăng thêm 100%!"

"100%? Một lần chỉ điểm? Dù là thầy Lục Tầm cũng làm không nổi đó! Thật không vậy?"

"Có rất nhiều người xem mà, sao giả được?"

… …

Trong nhà ăn, có không ít người đều đã chứng kiến cuộc tỉ thí, ai nấy cũng đang bàn tán sôi nổi.

"Một lần chỉ điểm tăng sức mạnh lên 100%?" Triệu Nhã nhăn mũi, vẻ mặt đầy khinh khi: "Thằng cha này chắc chắn là gặp hên thôi!"

Triệu Nhã là con gái của thành chủ thành Bạch Ngọc, tòa thành lớn thứ ba của vương quốc Thiên Huyền. Từ nhỏ cô ta đã được tiếp thu sự giáo dục rất tốt, mục đích lần này cô ta đến học viện Hồng Thiên là để bái Lục Tầm làm thầy.

Không ngờ còn chưa đi tìm, đã nghe thấy người ta bảo thầy Lục Tầm không bằng một người khác, đương nhiên là cô không chịu tin.

"Gặp hên? Ta thì thấy không phải, giá trị tăng đến 100% cơ mà. Nếu chỉ dựa vào hên thì làm sao làm nổi!" Một học viên ngồi cách không xa lắm lên tiếng phản bác.

"Không phải gặp hên? Ngươi tưởng ta không biết ông thầy Trương Huyền này sao. Lần khảo sát tư cách giáo viên trước, hắn ta được có 0 điểm, thiếu chút nữa là bị đuổi. Ngươi nói xem, loại người này có thể có bản lĩnh gì? Nếu không tin, bây giờ ta sẽ đi vạch mặt hắn ta cho mấy người coi!"

Tính Triệu Nhã vốn nóng nảy, nghe người ta khen ngợi ông thầy đội sổ thì lập tức không nhịn được.

"Được đấy! Đúng lúc tụi này cũng muốn nhìn xem, ông thầy này có phải là mèo mù vớ cá rán không!"

Lập tức có hai học viên khác cũng đứng dậy.

Ba người họ đi ra khỏi nhà ăn, hỏi thăm người ta một câu, sau đó chẳng mấy chốc đã tìm ra lớp học của Trương Huyền, đẩy cửa bước vào.

"Thầy chính là thầy giáo Trương Huyền?"

Vừa vào lớp học, mấy người đã thấy ngay một gã thanh niên đang ngồi trên ghế giáo viên, đã vậy còn đang ngoác mồm cười một mình như thằng dở hơi, dù là nhìn từ góc độ nào cũng chả giống một ông thầy lợi hại gì hết. Thậm chí còn có cảm giác đầu óc hơi có vấn đề nữa.

"Ta đây!"

Thấy có học sinh đi vào, Trương Huyền ngừng quan sát thư viện Thiên Đạo, ngước mắt nhìn qua.

"Nghe nói thầy vừa thắng thầy Tào Hùng, chỉ điểm một học viên, khiến sức mạnh của cậu ấy tăng thêm gấp đôi?" Vẻ mặt Triệu Nhã đầy ngờ vực: "Vậy được, thầy cũng giúp ta xem thử đi, xong rồi thầy chỉ điểm cho ta, để xem thực lực của ta có tăng lên gấp đôi được hay không?"

"Không rảnh!" Trương Huyền xua tay.

Thầy giáo phải có tôn nghiêm của thầy giáo, đâu phải đồ chơi mà cô bảo xem là xem, bảo chỉ điểm là chỉ điểm.

Chưa kể, cái thái độ đấy của cô là sao? Ông đây cũng không nợ cô xu nào.

"Không rảnh? Hiện tại chẳng phải thầy đang rất rảnh sao?" Triệu Nhã rõ ràng biết đối phương đang nói có lệ với mình nên nghiến răng hỏi.

Vừa rồi còn bảo với bạn sẽ vạch mặt đối phương, bây giờ chưa chi đã ra về, thì người mất mặt chính là cô.

"Ta còn phải chiêu sinh, không có thì giờ mà tào lao với một cô gái chẳng biết trời cao đất dày như cô!" Trương Huyền lạnh lùng nói.

"Thầy…" Đôi mắt tuyệt đẹp của Triệu Nhã trợn ngược lên.

Cô là con gái của thành chủ, bản thân lại cực kỳ xinh đẹp, đi đến đâu cũng được người khác ngưỡng mộ. Thằng cha này vậy mà ngon, không những từ chối mình, còn bảo mình tào lao, thật là đáng ghét!

Dẫu có là thầy giáo cũng không thể bỏ qua được!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!