"Công tử cần mua sách hay xem sách?"
Vừa bước vào đã có một thiếu nữ ra nghênh đón.
Thiếu nữ tuổi tầm mười bảy mười tám, vẻ mặt ngây thơ, vóc người khá gợi cảm, tuy vẫn kém hơn chút so với Thẩm Bích Như, nhưng tuyệt đối cũng là mỹ nhân hiếm thấy.
"Ở đây có… bí tịch công pháp cho võ giả lục trọng không?"
Trương Huyền hỏi thẳng.
"Công pháp cho võ giả lục trọng? Công tử nói đùa rồi, loại công pháp này mỗi một quyển đều có giá rất đắt đỏ, chỗ chúng tôi chỉ là buôn bán nhỏ lẻ, nào có mà bán. Nếu là công pháp nhập môn thì còn có mấy quyển…" Cô gái lắc đầu.
Tiệm sách của cô phần lớn chỉ bày bán những sách liên quan đến nhân văn, địa lý, sách về danh nhân… Công pháp thuộc loại cơ mật của người tu luyện, sao có thể cho người ta xem, mua tùy tiện được.
"Thế… cô có biết chỗ nào bán không?" Quả nhiên là không có, Trương Huyền thở dài, hỏi thêm một câu với ánh mắt đầy hy vọng.
"Bán?" Cô gái lắc đầu: "Loại công pháp cấp cao, không đời nào có ai đó chịu bán đâu. Cả vương thành Thiên Huyền này đều không có. Nhưng có một số cao thủ sưu tập được không ít làm của riêng, nếu quan hệ tốt, có thể xin vào tham quan!"
"Tham quan? Nếu được tham quan cũng tốt lắm rồi!" Mắt Trương Huyền lóe sáng.
Sở hữu thư viện Thiên Đạo nên hắn chẳng cần mua, chỉ cần cho hắn lật một lượt là được rồi.
"Cô có biết trong nhà vị tiền bối nào có sách loại này, hơn nữa đồng ý cho người khác vào tham quan không?" Trương Huyền hỏi luôn.
"Cho phép người khác vào tham quan à?" Cô gái chau mày lại, đang định lắc đầu thì đột nhiên nhớ ra gì đó, ánh mắt trở nên lém lỉnh, mỉm cười nói: "Tôi đúng là có biết một vị, có điều ông ấy nổi tiếng với tính cách quái dị! Nếu ông ấy vui thì công tử có dọn hết sách trong nhà ông ấy đi cũng chẳng sao. Còn nếu không vui thì đừng nói là xem sách, cả cửa ông ấy cũng không cho bước vào…"
"Có kiểu người như vậy sao?" Trương Huyền khẽ chau mày rồi nói ngay: "Thế phiền cô chỉ giúp cho ta đến đâu mới gặp được vị tiền bối ấy?"
"Đúng lúc chỗ tôi cũng vắng khách, để tôi đưa công tử qua đó!" Cô gái mỉm cười.
"Làm phiền cô rồi!"
Không ngờ cô gái này lại tốt bụng đến thế, còn muốn tự đưa mình qua, trong lòng hắn khá cảm kích, gật gù không ngớt.
Cô gái đi trước dẫn đường, hai người đi ra khỏi hiệu sách.
Qua trò chuyện, Trương Huyền biết được cô gái này tên Hoàng Ngữ, hiệu sách vừa rồi cũng là do chính cô ấy mở. Nhìn vẻ ngoài của hiệu sách thì chắc là mở chưa được bao lâu, cùng lắm là mấy chục ngày.
"Người mà cô nói đó, trong nhà nhiều sách lắm à?" Đi được một lát, Trương Huyền tò mò hỏi.
"Đương nhiên rồi, ông ấy là bậc Đại Nho nổi tiếng trong vương quốc này, từng là thầy giáo của bệ hạ Thẩm Truy! Ông có thể tự do ra vào Tàng Thư Khố của vương quốc, công tử nghĩ sách trong nhà ông ấy có thể không phong phú được sao?" Vẻ mặt Hoàng Ngữ đầy ngưỡng mộ.
"Thầy của bệ hạ Thẩm Truy? Từng là đế sư?" Trương Huyền cứng cả lưỡi.
Quốc vương bệ hạ của vương quốc Thiên Huyền tên là Thẩm Truy, chưa ai biết cụ thể thực lực, chỉ biết là người đứng đầu trong vương quốc, chẳng ai địch nổi!
Có thể làm thầy một người như thế, tất nhiên phải lựa chọn gắt gao trong ngàn vạn người, còn phải qua tầng tầng lớp lớp thẩm định. Dẫu có là viện trưởng của học viện Hồng Thiên, e cũng chẳng đủ tư cách!
"Ông ấy là thầy dạy thư họa (thư pháp và hội họa), chứ không phải thầy dạy tu luyện. Cho dù vậy cũng rất lợi hại rồi, lại còn được bệ hạ vô cùng kính trọng!" Nói đến đây, Hoàng Ngữ tỏ ra đầy nghiêm túc: "Lục Trầm lão tiên sinh là người lịch sự, văn nhã, chú trọng phép tắc, ghét nhất là thứ hậu bối ăn nói lung tung. Đến đó, tốt nhất công tử nên uốn lưỡi bảy lần trước khi nói, bằng không chẳng có cửa mượn sách của ông ấy để xem đâu!"
"Được!" Trương Huyền gật đầu.
"Còn nữa, tôi cũng có việc nên đến lúc ấy, công tử tự trình bày chuyện mượn sách nhé, đừng có lôi tôi vào chuyện của anh đó!" Hoàng Ngữ dặn dò.
"Yên tâm đi, ta sẽ không khiến cô phải khó xử đâu!" Hiểu hàm ý của cô ấy, Trương Huyền khẽ mỉm cười.
Đối phương đưa mình đi là đã tốt bụng lắm rồi, có thể được xem nhờ hay không, vậy phải dựa vào bản lĩnh của mình.
Bất luận thế nào, chính mình cũng là nhà giáo nhân dân, sao có thể khiến một cô gái phải khó xử chứ?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!