"Đánh bài quyền?" Chủ quán chẳng hiểu nổi tay này đang giở trò khỉ gì nữa.
"Đúng vậy!" Trương Huyền gật đầu.
"Ngươi giỡn mặt ta đấy à!" Thấy cái bộ dạng nghiêm túc của đối phương, chủ quán điên tiết, nhảy bổ tới, tung ngay một chưởng.
Từng gặp kẻ bị bệnh, nhưng chưa gặp thằng nào bệnh như thằng này, còn bảo mình đánh một bài quyền. Được! Có tin ông đây đánh chết ngươi luôn không?
Ông ta vừa tung ra chưởng này đã dùng hết sức lực toàn thân, tiếng gió rít chói tai cũng đã khiến cho người ta nhìn ra tu vi của ông ta, cảnh giới Chân Khí sơ kỳ!
"Hay lắm!!"
Trương Huyền cười khẽ, lách nhẹ người, lập tức tránh được.
Hắn đã đạt đến cảnh giới Đỉnh Lực viên mãn, nên sức mạnh của một võ giả mới chỉ là tam trọng sơ kỳ, đương nhiên chẳng thể đánh hắn bị thương được.
"Hử?"
Vốn cứ ngỡ tên thanh niên đến kiếm chuyện này chắc tu vi chẳng ra gì. Nhưng giờ thấy hắn dễ dàng tránh được đòn này, ông ta lập tức hiểu thực lực của đối phương mạnh hơn mình. Chủ quán vội vàng ngừng tay, đồng thời trong lòng thầm lấy làm lạ, một thằng cha đã là võ giả tam trọng, chắc sẽ không chỉ có 8 kim tệ mà cũng dám đi mua đồ chứ…
"Nếu ta không nhìn nhầm, thì ông là người gốc huyện Hạ Bình đúng không?"
Đối phương vừa ra tay, Trương Huyền lập tức đạt được mục đích, quyển sách liên quan đến người này đã hiện ra trước mắt.
"Sao… sao ngươi biết?" Chủ quán ngớ ra.
Huyện Hạ Bình là một huyện ngoại ô của vương thành Thiên Huyền, diện tích không lớn. Loại huyện thành kiểu này, quanh vương thành có rất nhiều. Thằng cha này vừa mở miệng đã nói trúng phóc, khiến ông ta không khỏi sửng sốt.
Ông ta không khỏi nhìn lại mình một lượt, từ trên xuống dưới đâu có nét đặc trưng nào để người khác biết được mình là dân gốc ở đâu chứ!
"Không cần quan tâm tại sao ta biết!" Trương Huyền lập tức triển khai tuyệt kĩ "tỏ ra nguy hiểm", thái độ lạnh lùng cao ngạo: "Nửa năm trước, chắc hẳn ông đã gặp phải một chuyện nguy hiểm tính mạng ở trong rừng rậm Thiên Huyền, chắc hẳn đã bị "rắn Lãnh Trúc" cắn phải! Tuy khi ấy không mất mạng, nhưng thận đã bị thương tổn. Nếu ta không nhìn nhầm, thì vào những lúc ấy ấy, ông rất khó thể hiện được bản lĩnh của đàn ông!"
"Ngươi… ngươi…"
Chủ quán loạng choạng lùi lại mấy bước, trợn mắt há mồm, hai con ngươi suýt rớt ra ngoài.
Nửa năm trước, đích xác là ông ta đã bị rắn Trúc Lãnh cắn thương trong rừng rậm Thiên Huyền! Sau đó cứ mãi… thực sự là y như lời người này nói.
Nhưng chuyện này, ngoài ông ta và một cô nương ở thanh lâu ra, ông ta chưa từng nói cho người thứ ba biết. Sao tên này lại biết?
Không lẽ hắn biết tính số? Chưa bói đã biết?
Chủ quán hoàn toàn không dám tin.
"Sao, ta nói không đúng hả?" Nhìn vẻ mặt của đối phương, Trương Huyền biết tỏng thư viện Thiên Đạo chắc chắn không hề nói sai. Kế đó hắn lại tỏ vẻ tiếc nuối: "Nếu ông thấy ta nói sai, thì cây thuốc này ta không lấy nữa, bây giờ sẽ rời khỏi đây ngay. Có điều… cơ hội duy nhất để ông chữa khỏi chứng ấy, rất có thể sẽ vụt mất ngay lúc này! Hầy… sau này, nếu không thể làm được "đàn ông", chớ trách sao ta không cảnh báo ông nhé…"
"Ta… công tử xin dừng bước!"
Nghe thấy đối phương nói có thể chữa được, toàn thân chủ quán như bị sét đánh, vội vàng bước tới: "Cậu… cậu thực sự có thể chữa khỏi cho ta?"
Đối với một người đàn ông thì chẳng còn gì thê thảm hơn khi bị mất đi phong độ gối chăn. Mấy hôm nay bạn bè rủ đi chơi bời mà ông ta nào dám, sợ rằng sẽ bị phát hiện ra vấn đề. Lâu nay ông ta âm thầm chịu đựng dày vò, cũng đã tìm đến không ít thầy thuốc, kết quả đều nhận được một câu kết luận duy nhất, rất khó chữa khỏi, cách duy nhất chính là cắt bỏ…
Không ngờ tình cờ gặp được một người mua hàng, mở miệng ra cái là phán trúng phóc, còn bảo có thể chữa được nên khiến ông ta có hơi khó tin.
"Ông có thể tin, cũng có thể không, ta chẳng ép! Có điều, khi ta đã nhìn ra bệnh thì đương nhiên phải có cách chữa rồi!" Trương Huyền nói.
"Mong công tử cứu chữa giúp tôi, chỉ cần chữa khỏi… đừng nói là mấy cây Hàn Dương, cậu có lấy hết toàn bộ số thuốc này tôi cũng cam lòng!" Chủ quán vội vàng sấn tới, vẻ mặt đầy khẩn cầu.
Kỳ tài trong thiên hạ nhiều lắm! Đối phương nói không sai, đã nhìn ra bệnh chắc chắn sẽ có cách chữa!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!