Công pháp tu luyện cấp Thần hay cấp Thánh, đừng nói là học viện Hồng Thiên, mà cả một vài đại tông môn lẫy lừng nhất cũng chưa chắc có được. Mà nếu như có thì cũng sẽ được cất giấu rất kĩ, người bình thường không bao giờ tiếp xúc được.
Nếu hắn có thể sáng tạo ra được loại công pháp như vậy, việc tu luyện sau này ắt sẽ "làm chơi ăn thật", mỗi lúc một nhanh!
"Đúng lúc chưa có công pháp tu luyện tầng thứ tư, đến Tàng Thư Các của giáo viên xem sao!"
Trong học viện, khi luyện Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết, vượt qua được một tầng mới đủ tư cách lĩnh bí tịch tầng tiếp theo. Giờ hắn chỉ có công pháp tu luyện tầng thứ ba, còn tầng thứ tư thì chưa bao giờ được nhìn thấy.
Đi ra khỏi phòng, bây giờ trời chỉ vừa nhá nhem, trên đường vẫn có không ít người đi lại.
Ánh trăng mông lung như trải lên mặt đất một lớp màng trắng bạc, không ít những cặp tình nhân đang lén ăn trái cấm dưới các tán cây, khe khẽ trao cho nhau những lời thủ thỉ ngọt ngào. Không gian bình yên tĩnh lặng.
Trương Huyền không rảnh để nhìn những thứ ấy. Bước chân hắn vội vã, chẳng mấy chốc, một tòa lầu cao lớn đã hiện ra trước mắt.
Tàng Thư Các được chia làm hai bộ phận, giáo viên và học sinh, bên trong cất giữ đủ loại bí tịch, công pháp… là một trong những nơi quan trọng nhất trong học viện.
"Mặc lão!"
Đến trước cửa, Trương Huyền khom người chào ông già ngồi cách cửa chính không xa.
Mặc lão, một trong những người trông coi Tàng Thư Các, thực lực không biết đã đạt tới cảnh giới nào. Nghe nói ông cũng xếp trong tốp đầu của học viện, chỉ là đã lâu rồi chưa ra tay nên không ai biết được thực lực đích xác.
"Chào thầy! Đã đột phá đến tứ trọng rồi à?"
Mặc lão nhìn qua, đưa tay vuốt chòm râu lưa thưa.
"Chỉ là may mắn thôi!" Trương Huyền cũng chẳng giấu giếm.
"Khá lắm, khá lắm, cố gắng tu luyện. Học viện cần được thay máu bằng lớp trẻ các thầy!" Mặc lão gật gù hài lòng: "Bí tịch của võ giả tứ trọng nằm ở giá sách thứ tư của khu công pháp, thầy tự vào tìm đi!"
"Vâng!" Trương Huyền cũng chẳng lắm lời, nhấc chân đi vào ngay.
Hắn vừa rời đi, Mặc lão không khỏi lắc đầu than thở: "Một đứa trẻ tốt, tiếc là tố chất bẩm sinh hơi kém, nên tu luyện cũng khá chậm chạp."
Người khác thì chỉ trong hai năm đã đột phá cảnh giới tam trọng, còn thầy Trương Huyền này phải mất hơn ba năm mới đột phá thành công. Thiên phú đúng là chẳng ra làm sao.
"Đạt đến cảnh giới tứ trọng, nếu nỗ lực tu luyện, thì đủ để làm một thầy giáo bình thường rồi. Mong là kỳ khảo hạch sắp tới, thành tích đừng quá kém cỏi nữa…"
Lầm bầm xong, Mặc lão im lặng nhắm mắt lại.
Trong số những giáo viên trẻ thì Trương Huyền là người khá lễ phép. Mặc lão không hẳn là ưa thích, nhưng cũng chẳng phải ghét, chỉ là thấy thiên phú của hắn hơi kém nên thấy đáng tiếc mà thôi.
Trương Huyền không hề hay biết những lời lầm bầm của Mặc lão, lúc này hắn đã đi vào trong Tàng Thư Các.
Tuy rằng Tàng Thư Các của học viện Hồng Thiên cũng có quy mô nhất định, chẳng hề thua kém gì nơi hắn công tác trong kiếp trước, nhưng nếu đem so với thư viện Thiên Đạo thì còn kém xa lắm.
Hai bên nằm ở hai đẳng cấp hoàn toàn khác biệt.
Trương Huyền bước nhanh đến khu công pháp, tìm đến hàng thứ tư.
Nơi đây quả nhiên có chứa phương pháp tu luyện tầng thứ tư của Hồng Thiên Cửu Trọng Quyết.
Trương Huyền vươn tay lấy xuống, mở ra đọc thử.
Vù!
Trong đầu liền xuất hiện một cuốn sách tương đồng, mở ra thì thấy tầng này cũng tương đương với tầng thứ ba, có đến hơn ngàn khuyết điểm.
"Đúng lúc chỗ này còn có các bí tịch khác, xem luôn một lượt vậy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!