Chương 47: (Vô Đề)

Sau khi thưởng thức màn náo loạn của anh xong, Sơ Y lấy lại điện thoại để xem các bình luận. Các thầy cô thân thiết trong trường và bạn bè cũ từ thời đại học, cấp ba đều đã để lại like và comment.

Hứa Chi:

"Ai cầm điện thoại của cậu đăng vậy? Không phải phong cách của cậu chút nào!"

Vương Hàm:

"Tôi còn đang thắc mắc sao hôm nay cậu xin nghỉ, tưởng là không khỏe. Té ra đi chơi à, ghen tị quá! Chơi vui nhé!"

Từ Nhất Ninh:

"Ồ, lâu rồi không gặp Sơ Y nhỉ! Đã hơn ba năm chúng ta chưa gặp nhau, vậy mà cậu đã có người yêu rồi!! Khi nào rảnh hẹn gặp nhau nhé?"

Tào Vũ:

"Tuy chỉ thấy chân của anh ấy thôi, nhưng sao chân dài hơn cậu nhiều thế?? Cậu đã cao 1m6 mấy rồi, anh ấy chắc gần 1m9 nhỉ??"

Hứa Chi trả lời Tào Vũ:

"Nhìn có vẻ trên 1m88 đấy, tôi đoán vậy!"

Tào Vũ trả lời Hứa Chi:

"Trời ơi, cao thế á!? Cậu đã gặp anh ấy chưa? Có đẹp trai không, đứng cạnh Sơ Y trông có hợp không?"

Hứa Chi trả lời Tào Vũ:

"Dĩ nhiên rồi, không thế sao cô ấy thích đến vậy. Cậu xem, hơn một năm không đăng gì lên moments, vừa đăng là đăng ảnh người yêu luôn."

Tào Vũ trả lời Hứa Chi:

"Hahaha nhìn thấu hết rồi nhưng đừng nói ra!"

Sơ Y thấy họ bàn tán sôi nổi trên moments của mình, ngượng ngùng chen ngang:

"Thôi đủ rồi, còn nhiều bạn bè khác nữa, chat riêng đi!! Đừng ép tôi unfriend các cậu!!"

Tắm suối nước nóng gần hết buổi chiều, đến khi da nhăn nheo cả lên, Sơ Y mới lên tắm qua loa, thay đồ ngủ rồi vào phòng ngủ một giấc.

Khi tỉnh dậy đã gần 7 giờ tối, Dương Ẩn Chu gọi người mang đồ ăn lên phòng để chuẩn bị bữa tối.

Vùng này gần biển nên hải sản phong phú, các món đều là cá tôm cua được chế biến đa dạng, phải công nhận là khá ngon.

Sơ Y ăn không nhiều, ăn một chút đã no, phần còn lại chủ yếu là Dương Ẩn Chu giải quyết.

Buổi tối nghe nói khu nghỉ dưỡng có tiết mục giải trí, kiểu như nhạc nước và pháo hoa gì đó, Sơ Y rủ Dương Ẩn Chu đi xem. Không ngờ anh còn khá cầu kỳ, ra cửa còn phải thay đồ, mang giày.

Thấy vậy cô đề nghị:

"Tối rồi, lại ở khu nghỉ dưỡng, có ai để ý đâu, hay cứ thế này đi xuống đi?"

Anh đang mặc áo thun kiểu casual, quần dài đen có dây thun và dép lê, còn Sơ Y chỉ mặc váy liền có dây và dép xỏ ngón, cả hai đều ăn mặc thoải mái hết mức, đúng kiểu đi nghỉ dưỡng.

Dương Ẩn Chu suy nghĩ một lát rồi đồng ý đi xuống, nhưng vẫn quay về phòng lấy cho cô một chiếc áo khoác mỏng, giải thích: Tối sẽ lạnh.

Sơ Y nghe lời mặc vào, nhưng vạch trần tâm tư anh:

"Rõ ràng là vì lý do khác, đâu phải thật sự lo cho em, thời tiết này ban đêm làm gì lạnh chứ?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!