Chương 76: Ngoại truyện 8. Nuôi con (4)

Ngày thứ hai Vệ Lai đến Bắc Kinh công tác, từng giờ từng phút đều nhớ mong con gái.

Buổi tối tan làm, vừa mới ra khỏi thang máy, cô đã vội vàng gọi video cho Châu Túc Tấn.

Châu Túc Tấn ôm con gái ngồi trước máy tính gọi video, màn hình lớn, con gái có thể nhìn Vệ Lai rõ hơn.

"Mẹ."

"Mẹ.

"Thần Thần đưa hai bàn tay nhỏ lên, muốn Vệ Lai bế. Châu Túc Tấn nói với con gái:"Mẹ đang đi công tác."

Thần Thần không có khái niệm về video hay công tác, suy nghĩ suy nhất là muốn thoát ra khỏi vòng tay của anh, "Mẹ, mẹ.

"Cô bé không biết nói những câu khác, chỉ gọi mẹ không ngừng. Chóp mũi và trái tim Vệ Lai chua xót, năm đó mẹ vì cô mà thay đổi sự nghiệp sang kinh doanh, cho đến ngày hôm nay cô mới cảm nhận được điều tương tự. Châu Túc Tấn ôm con gái vào lòng, nếu tiếp tục gọi điện thì e rằng con gái sẽ khóc, anh bèn cúp máy trước. Anh bế con gái cho bảo mẫu, sau đó gọi điện thoại cho Vệ Lai, hỏi cô có mệt không. Vệ Lai cười:"Bây giờ không mệt nữa rồi.

"Nhìn thấy con gái, nghe thấy giọng nói của anh, tất cả mệt mỏi đều tan biến. Châu Túc Tấn:"Ngày mai là cuối tuần, anh bảo quản gia chuẩn bị cho em một bữa lẩu, em có thể mời bạn bè đến nhà mình ăn."

"Ông xã, em nhớ anh rồi."

"Anh biết."

Cô dặn dò: "Anh đừng bay tới đây, ở nhà trông Thần Thần, nếu không em không yên tâm."

"Được."

Vệ Lai cất điện thoại đi, vừa tính khởi động xe thì Lục An gọi tới, anh ta biết cô đang đi công tác ở đây, hẹn cô cùng ăn một bưa cơm.

Anh ta đã trở về từ Giang Thành, chuyện Trần Giai Thuỵ xoá số liên lạc của anh ta, anh ta không sao nghĩ thông.

Có lẽ Vệ Lai sẽ giúp anh ta giải đáp hoài nghi.

Chuyện Châu Túc Tấn và Vệ Lai từng hẹn hò hợp đồng, đã được đồn thổi khắp giới một thời gian, nhưng Châu Túc Tấn lại một mực khẳng định rằng, anh là người theo đuổi Vệ Lai.

Người đương sự đích thân phủ nhận, ai cũng không tìm ra được bằng chứng tin đồn là thật hay giả.

Nhưng anh ta cảm thấy, lúc hai người ra mắt gia đình thì có thể là giả, nhưng về sau tại sao lại kết hôn? Có lẽ là do cả hai đều có tình cảm với đối phương, không buông được người kia.

Dù sao, bất kể là loại hợp đồng nào, thì đều có điểm tương tự như anh ta và Trần Giai Thuỵ. Hơn nữa Vệ Lai có lẽ sẽ hiểu được lý do tại sao Trần Giai Thuỵ xoá số anh ta.

Hai người hẹn gặp nhau ở nhà hàng S.Z., anh ta đến sớm hơn Vệ Lai một lúc.

"Tối qua tôi đến thăm Thần Thần rồi, con bé ngày càng đáng yêu, vừa giống Châu Túc Tấn vừa giống em.

"Đây là câu nói đầu tiên khi anh ta nhìn thấy Vệ Lai. Vệ Lai kinh ngạc, anh ta lại đến Giang Thành sao. Lục An cười:"Ánh mắt này của em là có ý gì?"

Vệ Lai cũng cười, cầm cốc nước ấm mà anh ta rót lên, "Anh vẫn không quên được chị tôi sao?"

Lục An bình tĩnh giải thích: "Là đi công tác." Thật sự là đi công tác, anh ta bất lực cười một tiếng, "Có lẽ em không tin."

Vệ Lai:

"Tin. Sao lại không tin."

"Bạn học của tôi, Trần Giai Thuỵ, em còn nhớ không?"

"Còn nhớ."

Lục An có chút trầm mặc, "Cô ấy xoá liên lạc của tôi, quan trọng hơn là tôi không biết cô ấy xoá tôi từ bao giờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!