Chương 46: Bà xã

Hai người xa cách nhau hơn nghìn cây số, anh đến thăm cô mỗi tuần giống như một điều xa xỉ mà cô chưa bao giờ dám nghĩ tới.

Nhưng anh đã chiều theo ý cô.

Vệ Lai ôm lấy tấm lưng rộng lớn của anh, cảm thây ôm như thế nào cũng không đủ để diễn tả tâm trạng của bản thân lúc này. Chóp mũi cô áp vào cổ anh, hơi lạnh toát ra từ cơ thể anh xâm chiếm khoang mũi cô.

Cổ áo sơ mi đen hơi hé mở, lộ ra đường gân cổ quyến rũ bên trong, cô nín thở, hôn lên yết hầu gợi cảm của anh.

Giống như cách anh dịu dàng hôn lên cổ cô ban nãy.

Hơi thở của Châu Túc Tấn hỗn loạn trong hai giây, anh giơ tay ôm lấy đầu cô, cơ thể không khỏi lùi về sau một bước.

Anh không nói gì, nhưng Vệ Lai dựa vào phản ứng của anh mà phán đoán, yết hầu là nơi nhạy cảm nhất của anh.

Cô không hôn lên yết hầu của anh nữa, mà đặt môi lên đường gân cổ bên trong, thấp giọng hỏi: "Mỗi lần tới anh sẽ ở lại mấy ngày?"

"ít nhất là một đêm, nhưng anh sẽ cố gắng hai đêm."

"Em chỉ nghe thấy hai chữ cuối cùng của nửa câu sau.

"Châu Túc Tấn đã quen với việc cô được voi đòi tiên, hai tay anh đưa ra sau lưng cô, nhân lúc đang nói chuyện thì chậm rãi cởi khuy măng sét. Vệ Lai cảm nhận được cánh tay của anh đang cọ vào đồ ngủ của mình,"Sao vậy?"

"Không sao, cởi khuy măng sét."

"Em cởi giúp anh.

"Cô rời khỏi vòng tay anh. Châu Túc Tấn đã cởi xong một bên, bên còn lại để cô cởi. Vệ Lai cởi khuy rồi nói với anh, ngày mai cô không bận. Châu Túc Tấn nhìn động tác cởi khuy măng sét rồi cẩn thận xắn tay áo lên hai lần của cô, hỏi:"Em muốn đi đâu?"

"Anh sắp xếp là được.

"Rất khó để tưởng tượng ra cảm giác hẹn hò với anh sẽ như thế nào. Từ khi hai người hợp tác đóng giả người yêu cho đến nay, chưa bao giờ chính thức hẹn hò dù chỉ một lần. Châu Túc Tấn vốn dĩ ngày mai có kế hoạch, bèn tạm thời điều chỉnh lại."Ngày kia thì sao? Có muốn anh ở cạnh em không?"

Vệ Lai ôm lây eo anh, "Ừm, ngày kia em cũng nghỉ ngơi.

"Châu Túc Tấn hoãn mọi công việc của hai ngày tiếp theo, đồng thời đặt điện thoại dành cho công việc sang chế độ im lặng. Làm việc bao nhiêu năm, anh chưa bao giờ nghỉ phép hai ngày liên tiếp. Ngay cả trong thòi gian : nghỉ ngơi, buổi tối anh sẽ dành thời gian để xử lý É một số email. Tắm xong, Vệ Lai bước ra khỏi phòng tắm, tắt đèn ngủ. Châu Túc Tấn mặc áo choàng tắm, mở cửa đi ra ngoài. Vệ Lai vẫn chưa ngủ, cô quay lưng về phía anh: :"Anh lại tăng ca sao?"

"Công việc đều đã lùi lại, không cần tăng ca.

"Anh rời khỏi phòng ngủ, tiếng bước chân trên hành lang càng lúc càng xa dần. Vệ Lai chưa buồn ngủ, bèn cầm một chiếc khuy măng sét của anh lên nghịch, chưa kịp nghiên cứu chi tiết của chiếc khuy măng sét thì cửa phòng mở ra, Châu Túc Tấn đã quay lại."Anh đang cầm...

"Còn chưa dứt lời, từ kích thước và hình dạng, Vệ Lai đã đoán ra chiếc hộp đó là gì. Thì ra anh đã mua nó lúc về nhà, trên tay đang cầm hai ba hộp. Vệ Lai cất khuy măng sét về chỗ cũ, vừa quay người lại, liền bị anh ôm vào lòng. Châu Túc Tấn để cô tựa đầu lên cánh tay mình, hôn xuống má cô:"Tối qua có phải em không vui?"

Vệ Lai lắc đầu, dựa vào ngực anh, "Không phải không vui, chỉ là lúc đó em vẫn hi vọng anh có thể ôm em.

"Châu Túc Tấn lại ôm chặt lấy cô, lật người chiếm vị trí bên trên, cúi đầu hôn lên môi cô. Vệ Lai bắt được đầu lưỡi của anh, hai tay không tự chủ được mà vòng ra sau lưng, túm lây áo choàng tắm của người đàn ông. Nhiệt độ cơ thể của hai người vẫn chưa thân thuộc, nụ hôn của Châu Túc Tấn từng chút một khám phá môi, lưỡi và toàn bộ thân trên của cô, khiến cô dần quen thuộc với anh."Ông xã, ngày mai chúng ta đi đâu?

Em không muốn hẹn hò ở nhà.

"Cô phá vỡ sự im lặng, cũng vì cố gắng che đậy đi giọng nói của mình. Châu Túc Tấn:"Không ở nhà."

Còn đi đâu, anh không nói.

Da thịt chạm vào nhau, Vệ Lai muốn hôn lên yết hầu của anh.

Nhưng phản ứng của Châu Túc Tấn nhanh hơn cô một bước, lập tức chiếm giữ đôi môi của cô.

Không để cô hôn lên nơi nhạy cảm của mình.

Còn môi anh, chưa từng rời khỏi cô.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!