[Tôi đưa chú dì đến nhà hàng ăn tối.]
Châu Túc Tấn gửi tin nhắn cho Vệ Lai, cô vừa từ đi có việc về, chắc chưa kịp ăn tối, đề phòng cô cũng qua nhà hàng, anh bèn thông báo trước một tiếng.
Lúc này, trên tầng hai của văn phòng.
Vệ Lai đưa bản thoả thuận hợp tác cho mẹ xem. Cô dành cả buổi chiều ở tập đoàn Vận Huy để đàm phán, nội dung điều khoản đều đã thương lượng rõ ràng.
"Mẹ, mẹ xem đi, nếu không có vấn đề gì, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu làm hợp đồng theo thủ tục, tuần sau là có thể sửa sang.
"Trình Mẫn Chi chỉ đọc những điều khoản quan trọng, con gái bà trực tiếp làm việc, bà đương nhiên không còn gì phải lo lắng. Bà cất hợp đồng,"Đi thôi, ăn cơm trước đã.
Hôm nay không mang cơm hộp, mẹ đãi con một bữa, chúng ta đến nhà hàng gần đây."
Vệ Lai cười, "Vậy con phải gọi nhiều một chút mới đữợc.
"Cô đeo túi lên, khoác tay mẹ đi đến nhà hàng quen thuộc. Điện thoại để trong túi, cô vẫn chưa lấy ra xem. Bước chân vào nhà hàng, vừa hay có một chỗ trống đang được dọn dẹp ở tầng một. Vệ Lai:"Mẹ, chúng ta ngồi đây luôn đi."
"Được." Trình Mẫn Chi cũng lười đi thang bộ lên tầng hai.
Dọn bàn xong, Vệ Lai lấy điện thoại ra quét mã QR để gọi đo ăn, lúc này mơi nhìn thấy tin nhắn Châu Túc Tấn gửi cô từ mười lăm phút trước.
[Giám đốc Châu, tôi bây giờ mới đọc tin nhắn...]
Châu Túc Tẩn nhìn dấu chấm lửng trong câu, đoán ra cô đã đến nhà hàng, [Đang xếp hàng sao?]
Vệ Lai: [Không có, tầng một mới có chỗ trống.]
[Mọi người ở tầng hai?] Cô hỏi.
[Ừm.] Châu Túc Tấn liếc nhìn người đối diện, dì đang nhiệt tình thảo luận với chú về việc tổ chức sinh nhật, anh nói với Vệ Lai: [Không sao, không gặp được đâu.]
Ngoài sinh nhật lần thứ 50 của chú, bây giờ dì hoàn toàn không quan tâm đến bất cứ điều gì khác.
[Dì biết tên em là Vệ Lai, gia đình mở siêu thị riêng. Ngày 20 tháng 10 em về nhà cùng tôi.]
Vệ Lai chưa hề chuẩn bị tinh thần cho việc này, [Nhanh vậy sao?]
Gia cảnh của anh không hề tầm thường, cho dù cô chỉ là bạn gái giả, nhưng cũng không khỏi cảm thấy căng thẳng. Có một số việc phải gặp trực tiếp mới nói có thể nói rõ ràng.
[Bây giờ chúng ta gặp nhau được không?]
I Châu Túc Tấn: [Gặp ở đâu?]
[Phòng vệ sinh.]
Nửa phút trôi qua anh vẫn chưa trả lời, Vệ Lai tưởng anh đã đi qua đó, bèn đưa túi xách cho mẹ giữ hộ, sau đó chỉ về phía phòng vệ sinh.
Nhà hàng chỉ có một phòng vệ sinh nằm ở dưới tầng một, cô qua đó tìm Châu Túc Tấn.
Bồn rửa tay ở giữa không có ai.
Có lẽ anh đứng bên phòng vệ sinh nam, cô thầm nghĩ.
Đợi một lúc, cô vẫn chưa thấy người đâu.
[Giám đốc Châu, tôi đang đợi ở bồn rửa mặt dưới phòng vệ sinh.]
Châu Túc Tấn bất lực, đành nói với dì: "Con xuống nhà đi vệ sinh."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!