Sau khi nhận được thời gian và địa chỉ bữa tiệc, Châu Túc Tấn chuyển qua cho trợ lý, dặn dò cậu tìm hiểu xem là là chủ tiệc.
Chuông cửa vang lên, Lục An không mời mà đến.
"Có việc gì?
"Châu Túc Tấn hất cằm về phía quầy bar, ra hiệu cho anh ta cứ tự nhiên. Lục An không khách khí, mở loại rượu đắt tiền nhất, anh ta ung dung nói:"Không có việc thì không thể đến chỗ cậu sao?
Cậu chuyển nhà, tôi không thể giả vờ như không biết.
"Anh ta đã mua một món quà tân gia, đang trên đường giao tới. Lục An cầm hai cái ly, còn một ly chưa kịp rót, Châu Túc Tấn đã dùng tay ngăn lại,"Cậu uống thôi.
"Anh ta không miễn cưỡng, đóng nắp chai lại. Ngồi trước cửa kính sát sàn 270 độ và uống rượu, trước mắt là bao quanh bởi núi sông, mây mù cuồn cuộn, đây chẳng phải là tiên giới hay sao? Dường như anh ta đã hiếu lý do tại sao Châu Túc Tấn mua một căn chung cư ở Giang An Vân Thần."Sau này không có việc thì đừng tới đây."
"Hả?"
Lục An đang thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp của Giang Thành, không dám tin đây là lời người bạn chơi với anh ta từ nhỏ lại có thể nói ra.
"Khoan đã, tại sao tôi không thể tới? Nhà của cậu ở khắp nơi trên thế giới đều để tôi sống, xe của cậu cũng để tôi lái, tại sao không thể đển đây?"
Anh ta nhấp một ngụm rượu, không vui nói: cũng đâu có dẫn người nào về đây đâu."
Châu Túc Tấn: "Vậy cũng không được."
Lục An nhìn chằm chằm vào anh: "Lẽ nào, thật sự mua nó vì Vệ Lai?"
Lần đầu tiên đối mặt với câu hỏi như thế này, Châu Túc Tẩn không phớt lờ mà đưa ra câu trả lời, mặc dù chỉ là một chữ: "Ừ."
"Rốt cuộc cậu và Vệ Lai là như thế nào? Ngồi tên lửa tốc độ cung không nhanh bằng cậu! Cô ấy là thần tiên hạ phàm sao?" Đối với người phụ nữ tên Vệ Lai này, Lục An thực sự tò mò gần chết.
Hai người họ mới quen nhau chưa bao lâu, cách Châu Túc Tấn đối xử với cô đã gần bằng anh ta rồi.
Không đúng, đã vượt qua cả anh ta.
Sau đó, cho dù Lục An có truy hỏi như thế nào, Châu Túc Tấn đều không trả lơi.
Lục An bất mãn: "Chuyện tình cảm của tôi không giấu cậu, có gì nói đó, vậy mà cậu lại đề phòng tôi vậy sao."
Châu Túc Tấn ngẩng đầu, "Cậu nói với tôi chuyện gì?"
Lục An: "...
"Sao có thể chưa nói? Thôi bỏ đi, chuyện đã qua không nên nhắc lại. Anh ta ngậm miệng, tiếp tục uống rượu. Điện thoại đặt trên quầy bar của Châu Túc Tấn có tin nhắn gửi đến, anh mở ra xem, là của trợ lý Dương Trạch. [Giám đốc Châu, bữa tiệc cô Vệ tham gia vào tối thứ sáu là tiệc kỷ niệm của tập đoàn Vận Huy.] Châu Túc Tấn: [Tôi biết rồi.] Chủ tịch của tập đoàn Vận Huy - Ôn Trường Vận là ba vợ của một người bạn thân của anh, lúc anh và Lục An đến Giang Thành đầu tư, chính người bạn đó đã đặt ra KPI."Uống hết ly này thì về đi, gần đây tôi rất bận."
Anh ra lệnh đuổi khách.
Lục An tức đến mức không dám tin, để cân bằng lại cảm xúc, anh ta quyết định mang theo nửa chai rượu còn lại về.
Tiễn Lục An xong, Châu Túc Tấn quay về thư phòng.
Trong hai năm tiếp theo, anh sẽ thường xuyên đến Giang Thành, không thể trì hoãn công việc. Vì thế, việc đầu tư bổ sung vào khu công nghiệp Giang Thành đang được thực hiện, vẫn liên quan đến vật liệu bán dẫn, có sự tham gia của nhiều bên, chuyện cần làm cũng không thiếu.
Khoảng 2 rưỡi chiều ngày thứ sáu, Châu Túc Tấn đến Họi sở doanh nghiệp Giang Thành, anh có một cuộc hẹn đàm phán ở đây.
"Giám đốc Châu, mọi người đã tới rồi ạ.
"Dương Trạch vội vàng chạy tới, thân là trợ lý đắc lực của Châu Túc Tấn, về cơ bản lúc đi công tác đều như hình với bóng. Có điều, hiện tại ông chủ không ở khách sạn mà sống ở căn hộ riêng, cậu cố gắng ẩn mình hết sức, chỉ xuất hiện trong những cuộc họp. Châu Túc Tấn vừa đi vừa giao phó:"Buổi tối để trống khoảng thời gian từ 7 giờ đến 7 giờ 50 phút, đến bữa tiệc kỷ niệm của tập đoàn Vận Huy.
Sau 10 giờ, không nhận lịch hẹn của bất kỳ ai, nếu có cũng huỷ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!