Một giây trước cô còn như bước đi trên băng mỏng, một giây sau gần như không giấu được sự kinh ngạc của mình.
Châu Túc Tấn cụp mắt, nhìn những thay đổi nhỏ trên sắc mặt của cô.
Vệ Lai ngẩng đầu, khôi phục biểu cảm thường ngày: "Cảm ơn giám đốc Châu.
"Châu Túc Tấn bình tĩnh nhìn đống tài liệu của mình, đặt những văn kiện chưa xem qua một bên. Bản chất của con người là vượt quá giới hạn, không thể trách cô. Nhưng âm thầm dung túng và mất đi nguyên tắc, là lỗi của anh. Ánh mắt của anh dừng lại trên mặt cô:"Trước kia cũng muốn gì là làm nũng vậy sao?
"Vệ Lai thành thật gật đầu, từ nhỏ cô đã biết làm nũng, đây xem như thiên phú. Cô nói:"Vừa rồi vẫn chưa hẳn là làm nũng.
"Trong tay Châu Túc Tấn còn vài văn kiện, đang định đặt xuống thì động tác dừng lại, anh nghiêng đầu nhìn cô vài giây. Vệ Lai đối diện với ánh mắt sâu xa của anh, chợt nhận ra mình đã nói sai, quả nhiên không nên lắm mồm lắm miệng. Cô chưa làm nũng anh đã nhượng bộ, câu nói này thật sự không chừa cho anh chút thể diện nào."Giám đốc Châu, tôi...
"Một người thường ngày ăn nói lưu loát như cô, lúc này cũng không biết phải nói gì. Châu Túc Tân không so đo với cô:"Căng thắng gì chứ, chuyện đã đồng ý với em, tôi sẽ không rút lời."
Vệ Lai: "Tôi biết anh sẽ không như thế."
Châu Túc Tấn tiếp lời: "Sau này đừng nói tôi là người tốt nữa.
"Vệ Lai không nói gì. Châu Túc Tấn nhìn cô,"Nói chuyện. Tại sao lại im lặng?"
Đúng lúc này, phòng khách truyền tới tiếng bánh xe của vali, tiếp theo đó là một tiếng gọi: "Giám đốc Châu?
"Chú Diêm và vệ sĩ của Châu Túc Tắn đã mang hành lý còn lạị tới, trong đó có hai thùng sách, chú Diêm định mang thang vào thư phòng. Trước kia, chỉ cần Châu Túc Tấn mở cửa thư phòng là ông có thể trực tiếp bước vào, nhưng hiện tại xuất hiện thêm một Vệ Lai, có chút bât tiện, không thể không lên tiếng hỏi trước. Châu Túc Tấn đáp:"Trong thư phòng."
Vệ Lai lùi sau nửa bước, thuận thế dựa vào bàn làm việc của anh. cầm một văn kiện lên xem.
Cô chỉ cầm văn kiện trong tay, không tuỳ tiện mở ra.
Chú Diêm đẩy hai thùng sách vào, đặt bên cạnh cửa.
Châu Túc Tấn vì Vệ Lai mà mua hẳn một căn nhà ở Giang Thành, còn chuyển nhiều đổ đạc cá nhân đến đây, cho nên thấy Vệ Lai được đọc tài liệu quan trọng của tập đoàn Khôn Thần, chú Diêm cũng không có gì là ngạc nhiên.
Trước khi rời khỏi thư phòng, chú Diêm hỏi tối nay hai người muốn ăn gì. Theo dặn dò của Châu Túc Tấn, anh không thuê giúp việc, chú Diêm đành tạm thời đảm nhận vị trí quản gia.
Châu Túc Tắn nhìn Vệ Lai: "Em muốn ăn gì?"
Vệ Lai vội vàng liêc sang hai thùng sách, sách trong đó đủ để cô sắp xểp nửa tiếng đồng hồ, thời gian còn lại cô cũng không biết nên làm gì.
"Emtự làm bibimbap rong biển, phiền chú Diêm chuẩn bị giúp một chút rau sống, thịt bò... Mà thôi, để em tự lo liệu."
Châu Túc Tấn không ăn rong biển, nói với chú Diêm: "Bữa tối của tôi, chú báo nhà hàng Giang Cảnh mang tới là được."
Chú Diêm: "Được."
Mỗi người ăn một món, có lúc hai người họ không giống một cặp đôi chút nào, có lẽ là do ông nghĩ nhiều rồi.
Vệ Lai đặt mua những nguyên liệu cần thiết từ siêu thị của mình, buổi tối cô sẽ làm bibimbap rong biển và thịt bò, nấu thêm cả canh nấm. Ngoại trừ những tình huống đặc biệt, cô chưa bao giờ làm hỏng một bữa ăn nào.
Chú Diêm ra ngoài thu dọn hành lý khác, Châu Túc Tấn đóng cửa thư phòng lại, hơi hếch cằm về chiếc sofa trước cửa sổ, ra hiệu cho Vệ Lai: "Qua đó ngồi đi."
Anh cởi áo vest rồi đặt lên lưng ghế, mở thùng sách rồi bắt đầu dọn dẹp.
"Giám đốc Châu, để tôi giúp anh.
"Không cần.
"Châu Túc Tấn từ chối trực tiếp. Đây đều là sách anh hay đọc, Vệ Lai không biết thói quen đọc sách của anh. Vệ Lai bèn ngồi im một chỗ, nhưng đối phương bận rộn như vậy, cô cũng không thể rảnh rỗi không làm gì, khiến bản thân cô đứng ngồi không yên. Cô đứng dậy,"Để tôi giúp anh chuyển sách, xem anh sắp xếp chúng như thế nào, điều này cũng giúp tôi hiểu biểt thêm về anh."
Châu Túc Tấn quay đầu nhìn cô một lúc, rồi lại chuyển tầm mắt sang phía giá sách, tiếp tục sắp xếp, "Biết nhiều về tôi như thể để làm gì?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!