11.
Phủ Ninh vương gửi thiệp mời nhân danh vương phi, chỉ đích danh ta.
Trước đây, Sở Thanh Phong từng vài lần đến vương phủ dự tiệc, hỏi ta có muốn đi hay không, ta nói không đi, hắn cũng không ép. Lần này ta nhìn tấm thiệp, trầm ngâm suy nghĩ hồi lâu.
Sở Thanh Phong nói: "Nương tử, không muốn đi thì không đi."
Ta có chút tò mò: "Ta xuất thân từ phủ Ninh vương."
Hắn đáp: "Đúng vậy."
"Chàng không cảm thấy, ta nên đi sao?"
Một trạng nguyên xuất thân hàn môn như hắn, hiện tại ở kinh thành có thể xem như xuân phong đắc ý, cũng chưa từng nghe nói có đồng liêu nào làm khó hắn. Tất cả là nhờ vào mối quan hệ kỳ lạ với phủ Ninh vương.
Ta cứ mãi không đến, e rằng cũng không hay?
Sở Thanh Phong nói: "Tùy ý nương tử thôi. Nếu nói về tiền gì đó…"
Hắn ghé sát vào tai ta, thần bí nói: "Ta cũng không quá xem trọng Ninh vương."
Ta: "?"
"Hùng tâm tráng chí thì lớn, nhưng tài cán lại chẳng bao nhiêu, chỉ biết mải mê tranh đấu, khó thành đại sự."
Ta phì cười: "Chàng còn biết người có thể thành làm nên đại sự trông như thế nào à?"
Phải nói rằng, hiện tại Ninh vương là hoàng tử được Thánh nhân và Hoàng hậu sủng ái nhất, ai nhìn vào cũng thấy uy phong lẫm liệt.
Một trạng nguyên hàn môn đến từ nơi khác như hắn, bình thường trông còn khá dễ lừa gạt, vậy mà lại không bị hù dọa ư?
Sở Thanh Phong nói: "Vi phu vẫn có chút mắt nhìn!"
Ta càng buồn cười hơn.
Hắn đột nhiên nhìn ta chăm chú: "Nương tử cười rộ lên thật đẹp."
Ta: "……"
Như vậy, ta lại thấy khó hiểu. Hắn đã không muốn nương nhờ phủ Ninh vương, vậy rốt cuộc vì sao lại cưới ta?
12.
Nhưng cuối cùng, ta vẫn quyết định nhân lúc Sở Thanh Phong không có nhà để đến phủ Ninh vương một chuyến.
Không vì điều gì khác, lần này người gửi thiệp chính là Hứa Hà Doanh.
13.
Một lần nữa bước chân vào phủ Ninh vương, nhìn lầu son gác tía, vàng son lộng lẫy, ta bỗng có cảm giác như vừa tỉnh khỏi một giấc mộng dài.
Theo chân nha hoàn vào hậu viện. Nhìn thấy Hứa Hà Doanh.
Ta nhẹ giọng hỏi: "Ngươi làm sao vậy?"
Hứa Hà Doanh ngồi thẳng dậy: "Ta rất ổn mà."
"Đừng có gạt ta, đại nha hoàn Phát Tài của ngươi đâu rồi? Trong sân đầy lá rụng không ai quét, ngay cả khóm hoa mà ngươi thích nhất cũng bị nhổ sạch."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!